Bùi Nguyên Minh nhanh chóng tiến vào phòng bao số một, không bao lâu sau mấy người của cảng thành nhanh chóng xuất hiện mang theo những người của đảo quốc tiến vào đây.
| Đồng thời, Thôi Nhã Tuyết cũng mời một bác sĩ tới đây, đầu tiên nhanh chóng rửa ruột cho Hòa Bích Ngân.
Mặc dù Hòa Bích Ngân có uống một chút rượu thế nhưng bình thường thì cũng không say tới mức này.
Sở di dáng vẻ cô ta giống như bây giờ đều là bởi vì bị người ta bỏ thuốc.
Vị bác sĩ mà Thôi Nhã Tuyết gọi tới là một người có kỹ thuật vô cùng tốt, sau khi xử lý xong thì sắc mặt Hòa Bích Ngân nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường, sự nóng bức trong cơ thể cũng nhanh chóng biến mất.
Bùi Nguyên Minh cầm lấy một chai nước suối rồi đổ xuống người cô ta, Hòa Bích Ngân nhanh chóng mở mắt, xem như tinh thần đã hồi phục.
Cô ta mơ màng nhìn thấy một người đàn ông trước mặt mình, Hòa Bích Ngân theo bản năng muốn chống trả.
"Anh là ai?" "Anh muốn làm gì tôi?" "Anh đừng có động vào tôi!"
"Ba tôi chính là vua sòng bài ở đây, nếu anh dám động vào tôi thì ba tôi sẽ giết chết anh đấy!"
| Lúc này, Hòa Bích Ngân dùng hết sức bình sinh của mình để hét lên, hiển nhiên là rất sợ bản thân mình bị gì. | Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Cô Hòa, cô không cần phải kích động như thế. Tôi là Bùi Nguyên Minh, tôi sẽ không làm gì cô đâu!"
"Bùi Nguyên Minh?"
Lúc này, Hòa Bích Ngân đã hoàn toàn tỉnh táo, lúc cô ta nhìn thấy rõ người trước mặt thật sự là Bùi Nguyên Minh thì vẻ mặt xinh đẹp của cô ta nhanh chóng trở nên trắng bệch, thấp giọng nói: "Anh bỏ thuốc tôi, tôi sẽ nói việc này cho ba tôi biết, anh phải trả giá thật lớn cho việc này!"
"Bốp!".
Bùi Nguyên Minh cũng không khách sáo nhanh chóng tát mạnh một cái vào mặt Hòa Bích Ngân khiến cô ta ngẩn người trong chốc lát.
| "Cô đã tỉnh chưa? Có thể nói chuyện được chưa?" Bùi Nguyên Minh rút một tờ khăn giấy ra lau tay mình, chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc gì cả.
"Tại sao bản thân cô lại lưu lạc tới chỗ này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chính cô còn không biết sao?"
"Muốn hắt nước dơ lên người của người ta, cô có nghĩ tới kết quả chưa?"
Sắc mặt Hòa Bích Ngân lúc trắng lúc xanh, một hồi lâu sau cô ta mới hoàn hồn, sau đó vẻ mặt sợ hãi nhìn mấy người đảo quốc kia một cái, sau đó lại nhìn Bùi Nguyên Minh, thấp giọng nói: "Bùi... Anh Bùi, anh là người đã cứu tôi sao?"
"Xem ra cô đã tỉnh táo lại rồi!" Bùi Nguyên Minh gật đầu một cái, mặc dù anh không cần người ta phải hồi đáp lại việc mình đã cứu người ta. Thế nhưng anh sẽ không để người khác có thể tùy tiện hắn nước bẩn lên người anh như thế.
"Mới vừa rồi khi ở bên ngoài, tôi vừa khéo nhìn thấy cô bị người ta bắt, nhận ra cô | bị người khác ép buộc nên mới ra tay cứu cô"
Sau khi Bùi Nguyên Minh giải thích một chút, thì hứng thú lên tiếng với Hòa Bích Ngân: "Cô chính là con gái của vua sòng bạc ở đây, sao có thể bị Kameshita bắt như thế?"
Mặc dù Bùi Nguyễn Minh cũng không thân thiết với Hòa Bích Ngân thể nhưng Hòa Bích Ngân là con gái thứ năm của vua sòng bạc, không thể là một người ngu ngốc, người bình thường không thể động vào cô ta được.
| Vẻ mặt Hòa Bích Ngân thay đổi mấy lần, sau đó nhẹ giọng nói: "Hôn nay tôi vô tình gặp được một người bạn, anh ta nói nếu muốn bắt anh thì cách tốt nhất chính là tìm người của đảo quốc nhờ họ hỗ trợ"
"Cho nên tôi mới đến tìm Kameshita, trả cho anh ta một khoản tiền" "Lúc ấy, Kameshita nói, để tỏ lòng thành ý thì muốn tôi uống với anh ta một ly"
"Tôi thấy chỉ uống một ly thì cũng không có gì, không ngờ sau khi uống xong ly rượu đó tôi liền hôn mê. Lúc ấy tôi liền nhận ra có gì đó không ổn, thế nhưng cũng không kịp phản kháng."
"Tóm lại, tôi vô cùng cảm ơn anh Bùi"
"Lần này tôi bị ma quỷ sai khiến, lại bởi vì chuyện hôm qua nên mới muốn trả thù anh Bùi đây!"
"Tất cả những chuyện này đều là tôi tự làm tự chịu."
"Thế nhưng anh Bùi đây lại không hề bận tâm đến hiềm khích lúc trước mà ra tay cứu tôi!"
| "Bắt đầu từ bây giờ tôi là người của anh Bùi, anh muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm như thế!"
Nói tới đây, vẻ mặt Hòa Bích Ngân hiện lên vẻ thần tượng.
Hiên nhiên là việc anh hùng cứu mỹ nhân vừa rồi của Bùi Nguyên Minh đã vô tình chiếm được tình cảm của Hòa Bích Ngân.
- -----------------