Những người đang đứng trong Long Điện lúc này, trước ánh mắt của Thôi Nhã Tuyết, đều có chút sợ hãi.
Bọn họ tuy rằng trong lòng vẫn có điểm không phục, nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, tới lúc này thì Thôi Nhã Tuyết đã chính thức nhậm chức, thực sự nắm quyền sinh quyền từ của bọn họ.
Lúc trước bọn họ hợp tác phản đối Thôi Nhã Thuyết, chính bởi vì cho rằng một cô gái trẻ như vậy thì có bản lĩnh gì. Khẳng định cô không dám ra nhiều mệnh lệnh, hơn nữa đứng trước quyền lực của tất cả bọn họ, e là chỉ vài phút cô liền không thể chịu nổi.
Có điều, bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng được Thôi Nhã Tuyết lại mạnh mẽ đến mức này. Cô không quan tâm đến sức mạnh của bọ họ, cứ như vậy một mình hành động.
Bất cứ ai dám cãi lệnh, sẽ bị sa thải ngay lập tức.
Kiểu hành động hung hăng này thực sự khiến người khác phải kiêng kị.
Tuy nhiên, nói rằng có chút kiêng kị, nhưng những nhân viên cấp độ vàng này nhìn vào khuôn mặt non choẹt của Thôi Nhã Tuyết, trong lòng vẫn không thiếu ngạo mạn: bọn họ là nhân viên cấp vàng, có quan hệ họ hàng với nhà họ Bùi, chỗ dựa không thiểu.
Bọn họ sẽ sợ một cô gái trẻ ư?
Nói thì là vậy, nhưng cho dù bọn họ có khó chịu tới thế nào, giờ phút này bọn họ đều không thể mở miệng lung tung.
Rốt cuộc ai nấy đều biết, Thôi Nhã Tuyết vừa nhậm chức, mấy hành động ra oai của cô còn chưa bắt đầu, thực không biết cô muốn nhắm vào ai trước tiên.
Bùi Nguyên Minh ngồi bên cạnh cô, cũng không định chiếm vị trí quan trọng, chỉ là rất thích thú trước cảnh tượng này.
Thôi Nhã Tuyết nhìn xung quanh một lượt, hướng mắt vào hai cái ghế trống và nói: “Không phải tôi nói rồi sao? Tất cả mọi người đều gác lại công việc dang dở, có mắt đúng giờ”
“Hai người không đến là ai?”
Một người phụ nữ tóc ngắn hạ giọng nói: “Sếp Thôi, đó là Bạch Câu và Tử Chinh”
“Hai người bọn họ, một thì đang ốm, một thì vừa xử lý xong sự việc tại một đảo quốc, cho nên nhờ chúng tôi xin phép vắng mặt”
Hiển nhiên người phụ nữ tóc ngắn này cũng thấy Thôi Nhã Tuyết là một người không dễ dây vào, nên lúc này đã nhanh chóng giải thích.
Bùi Nguyên Minh nhớ lại những thông tin mình đã xem, nhận ra hai người kia chính là hai cánh tay đắc lực của người nắm quyền lúc trước.”
Hơn nữa, bọn họ lại có quan hệ rất tốt với Bùi Lệ Thu, lúc này một mực phản đối cũng là chuyện bình thường.
“Được rồi.”
Thôi Nhã Thuyết vẫn rất thản nhiên, không chút do dự nói:
“Bộ phận nhân sự, chính thức gửi thông báo tới bọn họ, bắt đầu từ giờ phút này, bọn họ bị khai trừ”
“Trước mắt, hai người đang giữ vị trí phụ tá của bọn họ sẽ tạm thời thay thế. Nếu trong một tháng có thể hoàn thành tốt mọi việc, sẽ được nhận chức và tất cả đãi ngộ của bọn họ”
Nghe được mấy lời này của Thôi Nhã Tuyết, một đám nhân viên cấp vàng đều không khỏi hút vào một luồng khí lạnh.
ở Long Điện thăng cấp không phải chuyện đơn giản. Muốn lên tới cấp vàng, ít nhất cũng cần tới mười năm nỗ lực.
Nhưng Thôi Nhã Tuyết thực sự chỉ nói một câu, đã hủy bỏ cả đời nỗ lực của hai người, để cho hai người trẻ tuổi khác thay thế.
Ngay lúc này, những nhân viên cấp độ vàng sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Đúng lúc có người muốn lên tiếng cầu xin, Thôi Nhã Tuyết lại trực tiếp ngắt lời, ngồi thẳng lưng lên rồi nói tiếp: “Hôm nay tôi yêu cầu mở cuộc họp yêu cầu mọi người có mặt, nội dung không nhiều, chỉ có một mà thôi.”
| “Đó chính là, Thôi Nhã Tuyết tôi sau khi nhậm chức, Long Điện tại Cảng Thành sẽ không còn bất cứ liên hệ nào với Long Điện | nữa”
“Chỉ có một tiếng nói duy nhất tại đây, chính là tiếng nói của tôi.” “Vì mọi người đã ở đây, tôi cho mọi người một cơ hội để lựa chọ”
“Thứ nhất, rời khỏi Long Điện tại Cảng Thành, mất đi tất cả” "Thứ hai, ở lại, trở thành con chó trung thành của tôi”. “Mọi người có một phút để đưa ra quyết định.”
“Đếm ngược bắt đầu!”
"60, 59, 58..."
- -----------------