“Hơn nữa, vừa rồi ở bên ngoài, cậu Minh mới vừa cứu được ba từ trong tayba Ma Tăng Campuchia!”
“Con lại còn muốn nổ súng bắn chết cậu ấy à?”
“Bích Ngân, lá gan của con càng lúc càng lớn rồi, con muốn để khắp thiên hạ đều chỉ trích nhà họ Hòa chúng ta vong ân phụ nghĩa đúng không?”
“Xin lỗi, lập tức xin lỗi Cậu Minh!”.
“Con mà không xin lỗi, ba lập tức đuổi con ra khỏi nhà!”
“Nhà họ Hòa chúng ta không cần người không biết chuyện, chẳng phân biệt được thị phi!”
Vẻ mặt Hòa Phong Thanh tức giận, giống như bởi vì có người đụng phải Bùi Nguyên Minh mà hết sức tức giận.
Tên mặt đám người Hòa Ngọc Lân đều hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không biết rốt cuộc giữa Bùi Nguyên Minh và Đổ Vương Đã xảy ra chuyện gì, vậy mà làm cho vị vua Las Vegas Này coi trọng anh như vậy. Nhớ quay lại web truyện T am l inh đọc tiếp!
Nhưng chỉ trong nháy mắt này, đông đảo người nhà họ Hòa đều là im như ve sầu mùa đông, bao gồm cả mấy vợ bé kia của Hòa Phong Thanh, vốn còn chuẩn bị nhảy ra gây rắc rối cho Bùi Nguyễn Minh, nhưng khi nhìn thấy Hòa Bích Ngân được Hòa Phong Thanh thương yêu nhất cũng bị quát mắng một chập thì mỗi một người đều cúi đầu xuống tự mình uống trà.
Mà tức giận trên mặt Hòa Bích Ngân cũng trong nháy mắt tan vỡ, thay vào đó vẻ sợ hãi.
Hiển nhiên, cô ta lớn như vậy, đây là lần đầu tiên Đổ Vương dữ dội như vậy với cô ta.
Trái lại lúc này đạo sĩ nữ mặc đạo bào kia vẻ mặt không sợ hãi đứng lên, chắn Hòa Bích Ngân phía sau, khẽ mỉm cười nói: “Đổ Vương, Bích Ngân chẳng qua là nhất thời kích động, cho nên mới không lựa lời”
“Cô ấy chỉ là cô bé mới mười bảy tuổi, có thể có ý xấu gì chứ?”
“Vị này chắc là Bùi Nguyên Minh Ngày hôm qua một lời ở Long Điền làm cho Long Điện Cảng Thành đổi chủ, Thế Tử Minh, phân hội trưởng Minh à?”
“Phân hội trưởng Minh Tấm lòng rộng rãi, Thế Tử Minh Tấm lòng từ bì, vậy cũng sẽ không so đo với một đứa nhỏ chứ?”
Đạo sĩ nữ mỉm cười mở miệng, sau khi hứng thú quan sát Bùi Nguyên Minh Một lúc, mới nhìn | Hòa Bích Ngân Nói: “Nào, Bích Ngân, xin lỗi Thể Tử Minh đi.”
Mí mắt Hòa Bích Ngân nhảy lên, tuy rằng trên mặt có vẻ không cam lòng, nhưng vẫn cắn đôi môi thật mỏng mở miệng nói: “Thế Tử Minh, xin lỗi”.
Bùi Nguyên Minh nhìn một màn này, vẻ mặt lạnh nhạt.
Cho dù là Hòa Phong Thanh mượn mình đến dọa một đám người nhà họ Hòa, hay là người nhà họ Hòa muốn mượn cơ hội này khiêu chiến quyền uy của Hòa Phong Thanh, Bùi Nguyên Minh cũng không quan tâm lắm.
Nhưng Là một con nhóc kêu gào ở trước mặt mình, lại làm cho anh có chút khó chịu.
Lúc này Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô nói cái gì? Tôi Nghe không được.”
Đạo sĩ nữ cau mày, vẻ mặt thoáng có vài phần vô cùng kinh ngạc.
Hiển nhiên ở Cảng Thành Này, chưa từng có người dám làm cô ta mất thể diện.
Thế nhưng Bùi Nguyên Minh này, lại dám làm bộ làm tịch ở trước mặt cô ta.
Kết quả, chưa đợi đạo sĩ nữ mở miệng, mặc dù Hòa Bích Ngân tức giận, nhưng lúc này vẫn lớn tiếng nói: “Xin lỗi!”.
“Xin lỗi vì hành động vừa rồi của tôi!”
Bùi Nguyên Minh Hờ hững mở miệng: “Nể mặt Đỗ Vương, lúc này tôi tha thứ cho cô”
“Tôi cũng hy vọng có thể hòa giải với nhà họ Hòa các người”
Nếu như không phải là xem ở thái độ hôm nay của Hòa Phong Thanh, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không ngại cho Hòa Bích Ngân một bài học.
||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||
Dù sao năm anh em nhà họ Hòa đều bị anh phế đi bốn cái, còn lại một người này thuận lợi phế đi, cũng không có gì phải ngại.
“Nếu Cậu Minh tha thứ cho con, lại có cô Sự xin tha cho con, như vậy coi như bỏ qua”
Tức giận của Hòa Phong Thanh giảm đi vài phần: “Nếu có lần sau nữa, dù cho cô Sự có che chở con, ba cũng phải đánh gãy chân của con!”.
Vẻ mặt Hòa Bích Ngân không cam lòng, nhưng vẫn cúi đầu nói: “Bích Ngân hiểu rồi!”
- -----------------