Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không nói gì. Trước khi tiến vào Long Điện phân đà Cảng Thành và Las Vegas, anh đã có sắp xếp. Bây giờ rõ ràng như vậy, người đứng phía sau làm ra một loạt chuyện như vậy, đều là Bùi Cửu Thiên chưa gặp mặt lần nào. Như vậy Bùi Nguyên Minh cũng không ngại giẫm chết tên không biết sống chết này.
Rất nhanh, dưới sự dẫn đường của mười mấy nhân viên mặc đồng phục, Bùi Nguyên Minh được người ta dẫn tới một không gian lớn hơn nữa.
Nơi này có chút giống công đường thời cổ, phía trước có một cái đài cao, hai bên lần lượt là một hàng đàn ông mặc đồng phục súng vác trên vai, đạn đã lên nòng.
Chỗ hai bên đại sảnh treo không ít tranh cổ xưa. “Vì nước vì dân!” “Thanh liêm!” “Anh hùng!”
Thưởng thức những tranh chữ này, Bùi Nguyên Minh thỉnh thoảng phát ra âm thanh tán thưởng, người không biết còn tưởng là anh tới thăm hoặc chỉ đạo công tác.
Ngay lúc Bùi Nguyễn Minh xem gần hết bức tranh trong đại sảnh, thì nghe thấy tiếng bước chân ồn ào truyền tới. Rất nhanh, cửa mở rộng ra, một đám nam nữ Long Điện khí chất rét lạnh đi đến. Mà sau lưng bọn họ, còn lần lượt bắt giữ hai người. Một người là Thôi Nhã Tuyết, một người là Thôi Văn Triết. Vẻ mặt Thôi Nhã Tuyết coi như bình thường, nhưng trên mặt Thôi Văn Triết có dấu bàn tay. Rất rõ ràng lúc bị bắt đã xảy ra xung đột với người của Long Điền, bị người ta đánh. Cảnh tượng này khiến đôi mắt Bùi Nguyên Minh hơi rét lạnh. “Tổng giám đốc Bùi” - Đọc nhanh tại web truyện t a m l i n h
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở trong đại sảnh, Thôi Văn Triết hơi sửng sốt muốn đi tới, nhưng sau đó vẻ mặt áy náy dừng bước lại.
Bùi Nguyên Minh nhìn anh ta một lát xong, mới quay đầu nhìn chằm chằm Bùi Diễm Lan thản nhiên nói: “Văn Triết có liên quan gì tới chuyện này? Vì sao phải bắt cậu ấy?”.
Bùi Diễm Lan thản nhiên nói: “Anh ta có phần xuất hiện ở trên tàu Thiên Khải, như vậy sẽ có liên quan tới chuyện này, bắt hai chị em nhà họ Thôi tới thẩm vấn, chỉ là trình tự mà thôi, có vấn đề gì sao?”
Bùi Nguyên Minh vừa định nói gì đó, ngay sau đó chỉ thấy “rầm” một tiếng, cửa bị người ta phá ra một lần nữa. Sau đó chỉ thấy hai người đàn ông trẻ tuổi có khí chất nghiêm nghị khoanh tay đi tới, phía sau có mười mấy vệ sĩ đi theo.
Người đi đầu có diện mạo năm sáu phần tương tự Bùi Nguyên Minh, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh còn cúi đầu hành lễ, nhìn | thì có vẻ hào hoa phong nhã, vô cùng lễ phép, rõ ràng là người đứng đầu tư kiệt nhà họ Bùi, hiện giờ là một trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành, Bùi Văn Kiên.
Mà người đi theo bên cạnh anh ta, gương mặt tương tự Hòa Ngọc Lân và cậu chủ nhà họ Hòa, Bùi Nguyên Minh cũng dễ dàng đoán ra được thân phận của anh ta.
Cậu cả nhà họ Hòa, Hòa Trọng Vinh! Lúc này Hòa Trọng Sinh nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, bộ dạng đằng đằng sát khí. “Thằng khốn, bởi vì liên quan tới cậu, ba em trai của tôi người thì ngồi tù, người thì bị tàn phế, tôi phải giết chết cậu!” Hòa Trọng Vinh đẩy mấy thủ vệ của Long Điện chặn đường ra, trực tiếp xông tới trước mặt Bùi Nguyên Minh. Thôi Văn Triết chắn trước mặt Bùi Nguyên Minh theo bản năng, trầm giọng nói: “Hòa Trọng Vinh, anh muốn làm cái gì?” “Rầm...” Cập nhật nhanh tại Tamlinh247.com
Hòa Trọng Vinh không nói hai lời, giơ chân đạp Thôi Văn Triết ngã xuống mặt đất: “Nhà họ Thôi các người là nhà họ Hòa chúng tôi nâng lên nắm quyền đấy”.
“Kết quả bây giờ lại ăn cây táo rào cây sung, giúp đỡ một người ngoài đối phó nhà họ Hòa chúng tôi” “Cậu lợi hại quá nhỉ!”. “Đánh cậu ta!”
Sau khi nói xong, mười mấy vệ sĩ nhà họ Hòa đi theo bên cạnh anh ta cùng rút súng ra, đằng đằng sát khí chĩa vào đầu Thôi Văn Triết.
“Bốp..” Hòa Trọng Sinh vươn tay nắm lấy tóc Thôi Văn Triết, đập mạnh đầu anh ta xuống đất.
“Dừng tay!” Thôi Nhã Tuyết lớn tiếng mở miệng, vẻ mặt vô cùng khó coi: “Nơi này là địa bàn của Long Điền, sao anh có thể đánh người?”
- -----------------