"Bum..." Mười mấy vệ sĩ quốc tịch nước ngoài còn đứng ở giữa sân lập tức có hành động, cùng xông về phía Bùi Nguyễn Minh. "Õi mę oi...
Lúc này không ít phụ nữ xinh đẹp thét chói tai, bọn họ đều là hạng người quen cơm ngon áo đẹp, có khi nào gặp phải cục diện như vậy? |
Không đợi Bùi Nguyên Minh ra tay, lúc này Thổi Văn Triết trực tiếp xông lên. Dù sao anh ta cũng là Binh Vương xuất thân từ Đường Đào Doanh, sao có thể trơ mắt nhìn Bùi Nguyên Minh ra tay? Lúc này động tác của anh ta rất nhanh, giống như thanh đao ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng.
Chỉ trong nháy mắt, vệ sĩ quốc tịch nước ngoài dẫn đầu đã bị Thôi Văn Triết tát ngã xuống mặt đất, đồng thời miệng mũi phun máu, mãi mà không bò dậy nổi.
Tát ngã một vệ sĩ quốc tịch nước ngoài xong, khí thế Thôi Văn Triết mãnh liệt, lúc này giống như đi vào chỗ không người, động tác của anh ta vô cùng nhanh, tay phải cũng như đao, mỗi một kích đánh xuống, đều có một vệ sĩ quốc tịch nước ngoài bay ngược ra sau.
Kusc đá ra một cước cuối cùng, vệ sĩ quốc tịch nước ngoài kia "bốp” một tiếng đập lên trên chiếu bạc, cuối cùng không dây nổi.
Cảnh tượng này khiến mí mắt Hòa Khải Chính giật giật, cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà cậu chủ Thôi này lợi hại như vậy.
Rõ ràng chỉ là một tên ăn chơi trác táng, chẳng qua là ra ngoài ba năm mà thôi, đã có thân thủ như vậy? Sao có thể có chuyện này? *Khả lắm, nhưng mà có nhiều chỗ cần cải tiến, vừa rồi động tác của cậu đẹp mắt nhiều lắm "Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi” “Võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, chỉ riêng nhanh là không gì sánh được.” “vứt bỏ động tác họa mỹ, truy đuổi nhanh tàn nhẫn chuẩn, có thể khiến thực lực của cậu tăng lên một tầng mới” Bùi Nguyễn Minh vừa gật đầu, vừa chỉ điểm vài cầu cho Thổi Văn Triết.
Sau khi xuất ngũ còn có thể duy trì tiêu chuẩn đỉnh phong, đủ để nói lên Thôi Văn Triết không vì xuất ngũ mà từ bỏ thân thủ của mình.
Vẻ mặt Thôi Văn Triết sung sướng, có thể có được chỉ điểm của tổng giáo đầu, là vinh quang của người trong quân đội.
Tuy mấy câu mà Bùi Nguyễn Minh mới nói nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng đối với Thôi Văn Triết mà nói, lại giống như được khai sáng, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ khuyết điểm.
Chỉ cần tiếp tục kéo dài, sửa lại khuyết điểm, cấp Chiến Thần đều có hi vọng.
| Bình luận thần thủ của Thôi Văn Triết xong, tầm mắt lạnh nhạt của Bùi Nguyễn Minh mới nhìn về phía Hòa Khải Chính, sau đó thản nhiên nói: "Tôi thấy, anh vẫn nên chọn một trong hai con đường tôi bảo anh đi”
“Bởi vì cái gọi là con đường thứ ba, anh không đi được đâu.”
Khóe mắt Hòa Khải Chính giật giật, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Bây giờ anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, không mở miệng, mà lấy điện thoại ra nhanh chóng gửi tin nhắn.
“Bùi Nguyên Minh, chúng ta đi thôi, dù sao nơi này cũng là địa bàn của Hòa Khải Chỉnh”.
Tuy Thôi Nhã Tuyết kinh ngạc với thân thủ của em trai bảo bối nhà mình, nhưng mà cô ta vô cùng bình tĩnh.
Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Hòa Khải Chính, trong lúc này chiếm chút hời không được cái gì. Vẫn nên mau chóng rời đi thì hơn. Chỉ cần đến Las Vegas, với thân phận của cô ta mà nói, có nhiều biện pháp trừng trị Hòa Khải Chính. "Rầm..."
Nhưng mà không đợi đám Bùi Nguyên Minh có động tác gì, đột nhiên chỉ thấy ở lối vào sảnh khách VIP, một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện.
Tốc độ của đối phương rất nhanh, không nói hai lời, một cước quét ngang về phía Thổi Văn Triết. Chân phong sắc bén, thế tấn công đáng sợ, khiến sắc mặt Thổi Văn Triết thay đổi.
Nhưng mà lúc này anh ta không rút lui, mà hai tay nắm chặt, giao thoa chẩn trước người, ngăn cản một cước vô cùng cường thể của đối phương.
"Rầm!"
Một cước của đối phương đã lên trên hai tay giao thoa của Thổi Văn Triết, bàn chân của Thôi Văn Triết lùi về sau mấy bước, thân thể hơi nhoảng lên một cái, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi,