Quan trọng nhất chính là, lúc này Bùi Nguyên Minh chỉ dùng tay.
Nếu Bùi Nguyên Minh dùng tuyệt chiêu gì đó trong truyền thuyết trấn áp Taro Nakano, anh ta sẽ chấp nhận.
Dù sao mình đối mặt với tống giáo đầu trong truyền thuyết.
Nhưng Bùi Nguyên Minh chỉ tùy tiện đánh một cái tát, mỗi một cái tát đánh xuống khiến Taro Nakano vẫn luôn tự hào về kiếm đạo sụp đổ.
Lúc này Taro Nakano có kích động muốn đâm đầu xuống đất chết Quan trọng nhất chính là, anh ta căn bản không đỡ được, cũng không tránh được “Bốp!”
Lại có một cái tát đánh xuống, Taro Nakano bay chín mươi độ trong không trung, vô cùng chật vật rơi xuống đất.
Bùi Nguyên Minh đá một cái, trực tiếp đạp Taro Nakano lên trên đất.
Sau đó Bùi Nguyên Minh ngồi xổm xuống, vươn tay phải ra vỗ mặt Taro Nakano, thản nhiên nói: “Nào, đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu thủ đô”
“Thiên Kiêu của Kashima Shinto Ryu”
“Anh nói cho tôi biết, cái gì gọi là chết vinh còn hơn sống nhục?”
“Anh cho rằng, học tiếng Đại Hạ hai năm, thì có thể khoe chữ ở Đại Hạ chúng tôi?”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh gi tay tát thêm cái nữa.
Lúc này Taro Nakano mặt mũi bầm dập không nói nên lời Cái gì mà chết vinh còn hơn sống nhục, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh thực sự là chuyện cười Bên kia màn hình, Miyamoto Sakura và đám thuộc hạ đều trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng này.
Nhìn Taro Nakano được bọn họ kỳ vọng rất cao bị Bùi Nguyên Minh tát từng cái một, cả đám đều trợn mắt há miệng, khó có thế tin.
Ngay cả Miyamoto Sakura cũng không biết nên lộ ra biểu cảm gì Thực lực của Taro Nakano cô ta tận mắt nhìn thấy, đối phương là thiên tài một đao có thể chém đứt một khối nham thạch, Thiên Kiêu chân chính của Đảo Quốc.
Nhưng sao ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, anh ta lại như chó chết “Rầm!" Lúc Bùi Nguyên Minh giơ tay phải lên lần nữa, Taro Nakano ở trên đất đột nhiên bò dậy, phun ra một ngụm máu quỳ xuống.
Đừng, đừng đánh nữa!" “Đây là thuốc giải, đây là thuốc giải..”
'Taro Nakano lộ ra biểu cảm lấy lòng, nhanh chóng lấy một chai sứ ra, tự.
mình uống một viên, ý bảo đây là thuốc giải.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nhận lấy bình sứ, để dưới mũi ngửi một lát, mới nhanh chóng cho Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân uống.
Rất nhanh, màu đen trên mặt hai người lùi đi giống như thủy triều, Bùi Nguyên Minh bắt mạch cho hai bọn họ, thấp thỏm trong lòng coi như buông xuống.
Kế tiếp chỉ cần bảo Chung Nam Sơn cẩn thận kiểm tra một lát, sẽ không có vấn đề.
Bên kia màn hình, vẻ mặt Miyamoto Sakura thay đối, toàn thân run lẩy bẩy.
“Làm sao có thể!”
“Làm sao có thể có chuyện như vậy được?”
“Không phải là anh đã tiêu hao chín mươi phần trăm thực lực sao?“ “Sao anh vẫn còn bản lĩnh như vậy được?”
Đánh chết Miyamoto Sakura cũng không muốn tin tưởng, Taro Nakano là cao thủ gần cấp Chiến Thần, lúc nào cũng có thế đột phá, còn là Thiên Kiêu của Kashima Shinto Ryu, khí thế thì như hồng thủy.
Nhưng mà người như anh ta lại bị Bùi Nguyên Minh tát mấy cái đánh ngã, còn cung kính giao thuốc giải ra? Cảnh tượng trước mắt, đã phá vỡ nhận thức của Miyamoto Sakura.
Miyamoto Sakura nghiến răng nghiến lợi, nở nụ cười rét lạnh: “Bùi Nguyên Minh, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
Bùi Nguyên Minh khẽ lắc đầu: “Con người tôi rất khác biệt, tôi rất dễ nói chuyện”
“Tôi có thế cho cô một cơ hội, thả Linh Đan, quỳ xuống cầu xin tha thứ, bó tay chịu trói, chuyện này sẽ dừng ở đây”
“Nếu không tôi diệt Kashima Shinto Ryu trước, lại diệt tập đoàn nhà Miyamoto cô!" Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình tĩnh, nói ra những lời khiến mí mắt Miyamoto Sakura giật giật.
Cô ta có một loại trực giác, nếu lúc này động vào Uông Linh Đan, như vậy cô ta sẽ cách ngày chết không xa.
Chỉ trong nháy mắt, Miyamoto Sakura quả quyết tắt video clip, cô ta biết rất rõ, bây giờ cô ta cần phải trốn đi.
- -----------------