*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn vẻ mặt hờ hững của Biên Bất Phụ, Triệu Thanh Hạm cùng đám nổi tiếng trên mạng kia đều kích động cười đến mặt đỏ hồng.
Sau đó, các cô ghét bỏ đưa ra cảnh cáo với Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi kia, tôi có thế nói cho anh biết, anh ngàn lần đừng mong dính với chúng tôi nữa!”
“Lúc này đây cho dù thế nào cũng sẽ không cho anh đi tham gia thọ yến của Trầm Thiên Ân”
Bùi Nguyên Minh cười từ chối cho ý kiến, vốn anh còn chuẩn bị đánh mặt của Biên Bất Phụ, nhưng đột nhiên có tin tức này truyên ra, anh đã đoán được tám phần mười là thủ đoạn của Trầm Trí Đạt bên kia, lúc này anh vội vã thương lượng sự tình với Hạ Vân, cũng lười so đo với Biên Bất Phụ.
Nửa giờ sau, một chiếc Toyota Elfa đến.
Mẹ Hạ đã bị Hạ Vân phái người đưa đến một khách sạn năm sao, đám người Hạc Vũ cũng đi theo tại bên người bà ta để đảm bảo an toàn.
Trên xe thương vụ chỉ còn lại có hai người Bùi Nguyên Minh cùng Hạ Vân.
Hai chân thon dài của Hạ Vân duỗi dài, lúc này vươn người một cái nói: “Tổng giám đốc Minh, nay tôi thiếu chút nữa bị anh hù chết!”
“Phiền anh lân sau muốn làm loại động tác lớn như này, cứ báo trước cho tôi một tiếng, tôi cũng chuẩn bị tâm lý cho tốt”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Kế hoạch đã định tuy rằng cũng là bắt Đường Thanh Phong, nhưng là không được có người của cảnh sát ở đây, đó là nguyên nhân bất ngờ hành động, không kịp thương lượng với em”
“Nhưng tôi tin cô có thể phối hợp với tôi, đúng lúc báo cảnh sát, quả nhiên em không làm tôi thất vọng.”
Hạ Vân cười cười, không tiếp tục đề tài này, mà là chân mày cau lại nói: “Hành động của chúng ta hôm nay tương đương với đánh vào mặt của chú tôi."
“Kế tiếp, chắc chắn ông ta sẽ không từ bỏ ý đồ”
“Đặc biệt thọ yến đột ngột lần này của ông ngoại tôi, nói không chừng chính là do chú tôi một tay thúc đẩy”
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút nói: “Thọ yến này hẳn là trù bị đã lâu, không thể nào là đột nhiên mở được”
“Tôi đoán ông ta vốn chuẩn bị trên thọ yến tuyên bố chuyện kết thông gia của nhà họ Trâm cùng nhà họ Phương.”
“Nhưng bây giờ mẹ cô được chúng ta cứu về rôi, cô lại rời khỏi nhà họ Trầm, ông ta đã không có thủ đoạn kiêm chế cô, cho nên mới phải làm thọ yến sớm”
“Nếu như ông ta thực sự muốn thượng vị thì ông ngoại cô sợ rằng chạy trời không khỏi nắng..
”
Nghe được câu này, Hạ Vân lóe ra ánh sáng.
Ông ngoại Trầm Thiên Ân của cô ta là nhà giàu số một Giang Nam, bất quá bởi vì chuyện sát thủ Vân Ngọc Hạ trước đó mà vẫn vây trong trạng thái thấp thỏm lo âu.
Hiện tại, đột ngột tổ chức cái thọ yến này, còn
- -----------------