*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thật tốt quá, cảm ơn anh, anh Biên”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động, mấy người phụ nữ nổi trên mạng cũng đều cười tươi.
Có thể tham dự bữa tiệc cấp độ này, quay phát sóng trực tiếp, không phải tiền sẽ như từ trên trời rơi xuống sao? Lúc này Triệu Quốc Thái mỉm cười nói tiếp: “Cậu Biên, một khi đã như vậy, đến lúc đó có thể thêm một slot cho đứa cháu trai này của tôi..
Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, không thể ngờ tới đến bước này rồi Triệu Quốc Thái còn nghĩ đến anh, anh lập tức lắc đầu nói: “Chú Quốc Thái, cháu không cần”
“Không cần sao?”
Biên Bất Phụ cười khẩy một tiếng, đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới: “Thanh Hạm nói cậu thích khoác lác, tôi vốn không tin, bây giờ cuối cùng tôi cũng tin rôi”
“Giọng điệu này của cậu, nói giống như cậu muốn đi tham gia tiệc tối của Long Môn phân hội thủ đô, cậu có thể nhận được thiệp mời ấy?”
“Cậu nhớ kỹ, tôi có thể đưa bất cứ người nào vào, chỉ riêng Bùi Nguyên Minh cậu sẽ không đưa.”
“Nếu đến lúc đấy, cậu đừng lấy tên tuổi của Biên Bất Phụ tôi trà trộn vào”
“Chuyện này các người nhớ kỹ, nếu tên nhóc này dám lấy tên tuổi của tôi vào bữa tiệc, các người phải phụ trách đá cậu ta ral”
Sau khi Biên Bất Phụ nói xong, còn không quên nói một câu với đệ tử của Long Môn.
Đám đệ tử của Long Môn liếc nhau, tên tuổi của Biên Bất Phụ bọn họ chưa từng nghe nói tới.
Nhưng sáng hôm nay phó hội trưởng Uông Vĩ Thành bị dọa sợ là thật.
Người như vậy, không nên đắc tội thì hơn.
Mãy đệ tử của Long Môn không tiện nói gì, chỉ hơi gật đầu.
Nhìn thấy Biên Bất Phụ nói mấy câu là giải quyết được chuyện tham dự tiệc tối, còn áp chế được mấy cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, trong đôi mắt Triệu Thanh Hạm lóe lên chút ánh sáng kỳ lại Biên Bất Phụ đúng là tuổi trẻ tài cao, có tương lai xán lạn! Chỉ cân anh ta nguyện ý, phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô cũng phải nể mặt anh ta vài phần.
Mà tên Bùi Nguyên Minh này, muốn đi tham dự bữa tiệc tối này, cơ bản là chuyện viễn tưởng.
Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm càng cảm thấy Bùi Nguyên Minh và mình là người của hai thế giới, cho dù thế nào cũng không thể để thuốc cao bôi trên da chó dán vào mình nữa.
Hơn nữa cô ta càng ngày càng có hứng thú đối với Biên Bất Phụ, tâm tư tác hợp Hạ Vân với Biên Bất Phụ cũng càng lúc càng mờ nhạt.
Ở đây chỉ có mình Hạ Vân tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này, chỉ sợ trong đám người ở đây, chỉ có mình cô ấy biết, phân hội trưởng trong truyên thuyết xa cuối chân trời gần ngay trước mắt.
Một nhà Triệu Thanh Hạm, đặc biệt là hai mẹ con bọn họ cho rằng giẫm lên Bùi Nguyên Minh mấy cái, nâng Biên Bất Phụ vài cái, thì có thể có được ưu đãi lớn nhất.
- -----------------