*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Thanh Hạm chậm rãi nói, giỗng như thân phận người nổi tiếng trên mạng của cô ta, thật sự khiển cô ta trở thành người trong giới thượng lưu.
Quan trọng nhất chính là, cô ta vô cùng sợ hãi.
Tuy Biên Bất Phụ thân thủ bất phàm, nhưng đối thủ có nhiều người như thế, cả đám đều là cao thủ.
Triệu Thanh Hạm nghĩ tốn mấy chục triệu dẹp yên chuyện này, có lẽ càng tốt hơn.
“Triệu Thanh Hạm? Người nổi tiếng trên mạng?”
Vẻ mặt Taro Nakano khinh thường.
“Một người nổi tiếng ở trên mạng mà thôi, cũng có tư cách sĩ diện ở chỗ tôi sao?”
“Huổng hồ việc mất mặt này, chỉ có đúng sai.”
“Người đã làm sai chuyện, thì phải nhận!”
“Đánh người của tôi, thì phải trả giá thật nhiều”
“Bây giờ nhân lúc tâm trạng tôi tốt, trực tiếp quỷ xuống nói xin lỗi, có lẽ tôi có thể suy xét không nặng tay.”
“Quỳ xuống nói xin lỗi?”
Lúc này Biên Bất Phụ đột nhiên đứng thẳng người, ngẩng đầu híp mắt nhìn Taro Nakano: “Đệ nhất kiếm của đạo quán Kashima Shinto Ryu ở thủ đô đúng không?”
“Tôi nói cho anh biết, chuyện này bất kể đúng hay sai, Biên Bất Phụ tôi đều gánh vác chắc rồi!”
“Hơn nữa đám đồng bào phế vật của anh là bị tôi đánh cho tàn phế!”
“Tối nay chúng tôi chẳng những không xin lỗi hơn nữa em trai anh còn phải quỳ xuống nhận sai”
“Nếu anh không phục, cứ việc bảo người của anh cùng ra tay giết chết tôi”
“Trái lại tôi muốn nhìn xem đệ nhất kiểm của Kashima Shinto Ryu thủ đô lợi hại, hay là vua tán thủ Đại Hạ tôi lợi hại!”
Sau khi nói xong, Biên Bất Phụ chậm rãi xoay người, phát ra âm thanh “bốp bốp bốp”
.
“Từ khi tôi đạt được tên tuổi vua tán thủ Đại Hạ xong, đã lâu rồi không ra tay chân chính...”
“Nếu các người muốn ép tôi sử dụng bản lĩnh thật sự, như vậy tôi đề nghị các người chuẩn bị quan tài trước..."
Lúc này Biên Bất Phụ vẫn tràn ngập tự tin như cũ, trên người mang theo sát ý vô cùng hùng hậu.
Taro Nakano híp mắt nhìn qua.
Anh ta có địa vị không thấp ở Kashima Shinto Ryu, năm đó lại càng từng tham gia trận chiến Âu Á, còn sống từ trong núi thây biển máu.
Cho nên bình thường, loại thứ như sát khí và khí thể đều vô dụng với anh ta.
Lúc này tay phải anh ta duỗi ra, lập tức chỉ thấy có người đưa trường đao tỉnh xảo của Đảo Quốc tới tay anh ta.
Ngay sau đó,.Jiro Nakano chỉ e thiên hạ không loạn gầm thét: “Anh cả, một đao chém tên heo Đại Hạ này đi, cho anh ta biết người Đảo Quốc chúng ta, mới là chủng tộc cao quý nhất trên thế giới này”
Taro Nakano lạnh nhạt gật đầu, sau đó híp mắt nói: “Vua tán thủ của Đại Hạ sao? Cái tên này