*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tuy tôi không rõ lắm các anh muốn làm gì, nhưng có hai điểm không thể nghi ngờ”
“Thứ nhất, các anh muốn Uông Vĩ Thành lên nắm giữ vị trí phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, đây là muốn nắm trong tay lực lượng giới hắc bạch ở thủ đô.”
“Thứ hai, các anh muốn hại chết Lâm Khang Dụ, hẳn là nhằm vào vị trí người đứng đầu thủ đô, nắm trong tay lực lượng chính phủ ở thủ đô”
“Chuyện đã đến nước này, mục đích của các anh đã được miêu tả vô cùng sinh động”
“Tuy tôi không rõ rốt cuộc đảo quốc đã cho các anh những ưu đãi gì.”
“Nhưng vì một chút lợi ích, ngay cả quân bán nước cũng làm, thể tử Chân, tôi không thể không nói một câu, các anh thật sự khiến tôi thất vọng!”
Bầu không khí xung quanh lập tức trở nên nghiêm trọng tới cực hạn.
Bùi Nguyên Minh nói hai “chuyện xưa”
vô cùng nhạt nhẽo, chuyện xưa đầu tiên không sao, chuyện xưa thứ hai lại trực tiếp đánh vào chỗ yếu của Chân Vũ Long.
Mà đám người Lê Hàn Nguyệt đều cảm thấy toàn thân phát lạnh, bọn họ vốn cảm thấy, Bùi Nguyên Minh ra tay chỉ đơn giản là tranh giành tình nhân mà thôi.
Nhưng không thể ngờ tới, từ Dương Thành đến thủ đô, trong chuyện này ẩn chứa nhiều đường vòng như thế.
Súng trong tay đám người Lê Hàn Nguyệt đều đã mở chốt an toàn chuẩn bị bất cứ lúc nào, nhằm ngay về phía Bùi Nguyên Minh.
Lúc này chỉ cần Chân Vũ Long ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ không do dự nổ súng.
Đôi mắt Chân Vũ Long lóe lên vẻ nghiêm trọng, anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh một lát xong, mới thản nhiên nói: “Tiếp tục”
Rất rõ ràng, anh ta biết Bùi Nguyên Minh chắc chắn có đoạn dưới, chuyện xưa vừa mới bắt đầu mà thôi.
Bùi Nguyên Minh cười, thoáng buông lỏng tay nói: “Tôi tới thủ đô, ngay từ đầu mục đích đều không phải là vì anh mà đến, thậm chí trước khi tới thủ đô, tôi còn chưa quen thế tử Chân anh”
“Nhưng sau khi đi tới thủ đô, tôi lại phát hiện đủ loại chuyện, đều có liên quan tới thể tử Chân anh”
“Tôi không biết cả nhà họ Chân ở thủ đô có vấn đề hay không, nhưng tôi tin tưởng, chỉ này của anh tuyệt đối có vấn đề”
“Nếu vợ của tôi phải về nhà họ Chân ở thủ đô, nếu chi này của cô ấy có vấn đề, tôi làm chồng, có phải là nên giúp cô ấy diệt trừ phiên phức hay không?”
Đôi mắt Chân Vũ Long nheo lại, nói: “Cho nên cậu muốn giết tôi?”
Bùi Nguyên Minh cười, tiếp tục nói: “Long Môn phân hội thủ đô có ý nghĩa trọng đại đối với cả Long Môn, xem như vì tôi bảo vệ biên giới Đông Nam của Đại Hạ, ở trong tình huống như vậy, vị trí phân hội trưởng không thể rơi vào tay tiểu nhân vô liêm sỉ”
“Cho nên, đây là lý do thứ hai cậu muốn giết tôi?"