*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh xuất hiện ở đây ngày hôm nay, có hai mục đích”
“Thứ nhất, là tới giúp em làm chứng, giúp mẹ vợ anh đạt được một lời giải thích”
“Thứ hai chính là tới thành hôn với em, ông nội, ba, chú bác, cô dì của em, cùng với người nhà họ Uông từ trên xuống dưới đều đã đồng ý, hôm nay em phải gả cho anh!”
“Gả cho anh?”
Uông Linh Đan giận quá mà cười.
“Chân Vũ Long, anh không nghe thấy lời tôi nói sao?”
“Cho dù tôi đâm đầu xuống đất chết, tôi cũng sẽ không gả cho anh!”
Chân Vũ Long thản nhiên nói: “Cho dù em đập đầu xuống đất chết, em cũng nhất định phải gả cho anh!”
“Sống, em là người nhà họ Chân”
“Chết, em cũng là quỷ nhà họ Chân”
“Lệnh của ba mẹ!”
“Lời của mai mối!”
“Em gả cũng phải gả!”
“Không gả cũng phải gải!”
Uông Linh Đan lạnh lùng nói: “Vậy anh không ngại thử xem, tôi đảm bảo, tôi ngay cả thi thể cũng sẽ không rơi vào tay Chân Vũ Long anh.”
Chân Vũ Long không tức giận, mà mỉm cười nói: “Nói như vậy, cho dù như thế nào em cũng không muốn gả cho anh?”
“Em thấy anh chướng mắt như vậy à?”
“Đúng vậy!”
Uông Linh Đan không chút do dự nói.
“Địa vị của anh ở trong lòng em, còn kém hơn tên nhà quê Bùi Nguyên Minh kia sao?”
“Không sai”
“Được!”
Chân Vũ Long vỗ tay: “Tính cách ngay thẳng, anh càng ngày càng thích em rồi đó”
Chân Vũ Long nở nụ cười biển thái mà vặn vẹo: “Có lẽ Uông Linh Đan em không rõ, đối với đàn ông bọn anh mà nói, càng không chiếm được, bọn anh mới càng muốn chiếm lấy”
“Em càng chướng mắt anh, anh càng muốn có được em.”
“Nhưng cho dù Chân Vũ Long anh có muôn vàn không phải, muôn vàn không đúng, nhưng anh có một ưu điểm, đó chính là anh đồng ý chuyện gì thì nhất định sẽ làm được.”
“Hôn sự của anh và em tạm thời nói sau, vẫn nên nói về chuyện mẹ vợ trước đi!”
“Ba nói xem đúng không? Ba vợ?”
Chân Vũ Long dời mắt nhìn về vị trí phía trên.
Uông Vĩ Thành đứng dậy, híp mắt nói: “Con rể tốt đúng là tính tình thẳng thắn ”
“Con đã nói như vậy, như vậy ba sẽ dựa theo ước định lúc trước, cho mẹ Linh Đan một lời giải thích đi”
Uông Linh Đan nghe thấy thế, chỉ trong nháy mắt im lặng lại, chuyện quan trọng nhất hôm nay, chính là đòi lẽ phải cho mẹ của mình.