*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện này không có khả năng! Sao có thể có chuyện này được?”
“Đại diện Lý Minh Tuấn có thân phận gì? Có địa vị gì? Sao cậu ấy có thể quỳ gối trước cửa tập đoàn nhà họ Uông chúng ta chứ?”
“Cậu ấy đã bị Bùi Nguyên Minh đánh gãy một tay, không bảo mấy luật sư tới đã tính là cho chúng ta mặt mũi rõi? Cậu ấy còn quỳ gối trước cửa công ty chúng ta? Các người đùa giỡn gì thế?”
“Nhân viên quầy lễ tân, có phải là cô nghe nhầm rồi không, có phải là đại diện Lý yêu cầu Bùi Nguyên Minh đi quỳ gối ở cửa công ty xin lỗi cậu ấy hay không?”
Đám quản lý cấp cao và cổ đông đều im lặng, một lát sau lại rộ lên, bàn tán xôn xao.
Ngay cả Uông Vĩ Thành cũng lập tức kịp phản ứng, có khả năng là nhân viên quây lễ tân nói quá nhanh nên nói nhầm.
Lúc này tâm mắt một đám người nhìn về phía em gái ở quầy lễ tân, cùng đợi lời giải thích của cô ta.
Em gái ở quây lễ tân gấp tới mức phát khóc, cô ta run rẩy nói: “Chẳng những đại diện Lý đến đây, còn có rất nhiều người tới..
”
Nghe thấy thế, toàn thân mọi người đều chấn động.
Xong đời, đây là tới khởi binh hỏi tội! Kim Mặc Hàn lại càng nhảy dựng lên, lạnh lùng nói: “Bảo vệ, bảo vệ ở đâu!”
“Nhớ kỹ, trăm ngàn lân không được để Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh chạy trốn mất!”
“Lát nữa giao hai bọn họ cho đại diện Lý làm lời giải thích!”
Một đám quản lý cấp cao và cổ đông đều như ong vỡ tổ lao dũng mãnh tới đại sảnh của tập đoàn.
Mấy bảo vệ vội vàng đi tới vẻ mặt cảnh giác nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan, không cho hai người nhân lúc loạn mà bỏ chạy.
Nhưng vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt kéo tay Uông Linh Đan, giống như lão đại đi tới đại sảnh của tập đoàn.
Liếc mắt nhìn một cái, mọi người thấy được lúc này ở giữa đại sảnh, có đứng gần trăm người Băng Quốc.
Những người Băng Quốc này thân hình cả đám cao lớn, anh tuấn đẹp trai, trên người lại mặc âu phục tinh xảo, mang theo khí thế mãnh liệt.
Nhưng những người Băng Quốc này lại như Sao sáng vây quanh mặt trăng, vây quanh một người phụ nữ trẻ tuổi mặc đồ công sở màu trằng.
Người phụ nữ trẻ tuổi này mặt như vẽ, gương mặt có nét tinh xảo đặc biệt của người Băng Quốc, hơn nữa thân thể nóng bỏng, chỉ cần là đàn ông nhìn thấy cô ta, đêu cảm thấy hoa mắt chóng mặt, tâm thần lay động.
Mà bên cạnh người phụ nữ này, còn có một người đàn ông tay phải bó thạch cao quỳ trên đất, mặt xám mày tro, lúc này toàn thân anh ta run rẩy như bị sốt rét, rõ ràng là vô cùng sợ hãi.
Cảnh tượng này khiến quản lý cấp cao và cổ đông của tập đoàn nhà họ Uông, cả đám đều cảm thấy bồn chồn.
- -----------------