*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi đồng ý!”
“Tôi tán thành!”
Cùng với lời nói của Kim Mặc Hàn vang lên, phân lớn quản lý cấp cao đứng dậy.
Rất nhanh, những cổ đông cũng lập tức đứng ra phát biểu.
Dựa theo ý của bọn họ, chuyện ngày hôm nay, Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh chắc chắn phải cho một lời giải thích.
Mà chuyện Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan phải làm đầu tiên, chỉ có thể là tự nhận lỗi từ chức! Những người này vô cùng để ý lợi ích của mình.
Cho dù chuyện hôm nay xảy ra như thế nào, cho dù ai đúng ai sai.
Nhưng vì cách làm việc của Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan, lợi ích của mình sẽ chịu ảnh hưởng lớn, điểm này không thể nghỉ ngờ.
Mà đầu sỏ khiến bọn họ có khả năng phải bồi thường tiên, chính là Bùi Nguyên Minh.
Người như vậy tất nhiên là phải đuổi khỏi công ty.
“Được rồi, mọi người im lặng trước!”
Uông Vĩ Thành vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thân lúc này đứng dậy, ra hiệu bằng tay.
Không thể không thừa nhận, phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, chủ tịch của tập đoàn nhà họ Uông, ít nhiêu gì cũng có chút chút sức hút nhân cách và lực khống chế.
Cùng với động tác của ông ta, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh lại.
Sau đó Uông Vĩ Thành thản nhiên mở miệng: “Thái độ làm người của tôi, hẳn là mọi người đều biết rõ."
“Tôi chưa bao giờ đổ oan cho người tốt, cũng sẽ không bỏ qua cho người xấu.”
“Tôi ở đây đảm bảo với mọi người, nếu chuyện này điều tra rõ ràng, mọi trách nhiệm đều ở bên hai vị tổng giám đốc mới nhậm chức, vậy thì tôi sẽ cho mọi người một lời giải thích.”
Nghe những lời Uông Vĩ Thành nói, trong đôi mắt Kim Mặc Hàn xuất hiện chút đắc ý.
Hiện giờ cứ dựa theo kế hoạch của bọn họ mà tiến hành.
Sau đó Uông Vĩ Thành danh chính ngôn thuận nhìn Uông Linh Đan, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Linh Đan, con là con gái ba, vì tránh để người ngoài chê cười, cho nên có một số việc ba phải hỏi rõ ràng!”
“Con nói cho ba biết, quản lý cấp cao Kim nói con dẫn Bùi Nguyên Minh đi bàn chuyện quyên quản lý, kết quả là hợp đồng còn chưa bàn được, các con đã đánh gấy tay của đại diện Lý!”
“Chuyện này là thật hay giả?”
Uông Linh Đan nhíu mày lại nói: “Chuyện này là thật, nhưng mà...”
“Bốp/ Uông Linh Đan còn chưa nói xong, Uông Vĩ Thành đã vỗ mạnh lên bàn một cái, lạnh lùng nói: “Ba không cần nghe con giải thích, ba chỉ cần biết chuyện này là thật hay giả”