*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay đạp lăn mười tên vệ sĩ của nhà họ Tiên ngã xuống đất, tất cả mọi người đều hiểu rõ vì sao thăng nhà quê này lại dám ngông cuồng, phách lối như thế.
Thì ra còn có chút thân thủ.
Tiên Chấn Hưng hơi nheo mắt lại, cũng không quá để ý đến dáng vẻ không gì sánh được lúc này của Bùi Nguyên Minh.
Dù sao trong xã hội hiện đại thì súng đạn lợi hại hơn thân thủ.
So với chân tay thì quyền thế, địa vị, tài phú, năng lực càng có thể đè chết người hơn.
Muốn giết chết một cao thủ có thực lực cường đại thì còn có rất nhiều cách, chưa hẳn cần phải cứng đối cứng.
Ngay sau đó vẻ mặt Tiền Chấn Hưng bình tĩnh nhắn một tin, để đội trưởng vệ sĩ phái mấy vệ Sĩ mang theo súng đến.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, lạnh giọng nói.
“Tiên Chấn Hưng, đến nước này rồi ông còn chưa cút ra đây hả?”
Lúc này một ông lão đứng lên, vẻ mặt khí chất đều mang theo khí thế cường giả, chăm chú nhìn Bùi Nguyên Minh.
“Chàng thanh niên trẻ tuổi, cậu có biết đây là trung tâm của thủ đô không? Cậu biết người có thể xuất hiện trong bữa tiệc cảm ơn của nhà họ Tiên đều là nhân vật có mặt mũi ở thủ đô sao?”
“Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
“Cậu đã nghĩ đến hậu quả khi làm ra chuyện này chưa?”
Chắc hẳn người đàn ông này ngồi ở vị trí cao trong một khoảng thời gian dài, nếu không đâu thể dưỡng ra loại khí chất đó.
Người bình thường nhìn thấy ông ta, chỉ sợ ngay cả dũng khí nói chuyện cũng không có, càng đừng nói đến chuyện la hét trước mặt ông ta.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên đi đến chỗ đài chủ trì, cầm mic của MC, thản nhiên nói.
“Mọi người hỏi tôi đến đây để làm gì ư?”
“Đơn giản thôi, tôi đến là muốn đòi lại lẽ phải, chuyện hôm nay chỉ là ân oán riêng của tôi và Tiền Chấn Hưng mà thôi.
Tối hôm qua ở chỗ quay phim của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, trong lúc quay phim, sân khấu rơi xuống, đập trúng vợ của Tiền Chấn Hưng là Lý Nhược Nam.
Đúng lúc cô em vợ của tôi là Trịnh Khánh Vân cũng có ở đó, nhưng cô ấy bình an vô sự”
“Vị tổng giám đốc Tiền này của chúng ta không đi truy tìm hung thủ, không đi tìm chân tướng, cũng không đi tìm đoàn làm phim để gây phiên phức lại muốn ngủ với cô em vợ tôi một lân mới có thể giải quyết sự việc ”
“Sau khi bị từ chối, ông ta nổi giận tại chỗ, đánh cô em vợ tôi một trận."
“Cô em vợ tôi lấy cái chết để bảo vệ sự trong sạch của mình, thiếu chút nữa đã dập đầu đến chết, may mắn tránh được một kiếp ”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua toàn trường.
“Hôm nay tôi tới đây là muốn đòi lại lẽ phải cho cô em vợ kia của mình, điêu này không quá đáng đúng không?”
- -----------------