*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiến nhiên, Triệu Quốc Thái vô cùng quan tâm với Bùi Nguyên Minh, giờ phút này ông ta quyết tâm muốn để Bùi Nguyên Minh “đi lên đường ngay”
.
Cho dù Triệu Quốc Thái làm như vậy có chút cực đoan và phiến diện, nhưng trong lòng Bùi Nguyên Minh vẫn rất cảm động.
Dù sao Triệu Quốc Thái muốn tốt cho mình, thậm chí không tiếc mua nhà mua xe cho mình.
Anh cũng đã hiểu, nếu như hôm nay không đi làm, sợ rằng Triệu Quốc Thái sẽ hoàn toàn trở mặt với mình.
Thế là anh đành cười mở miệng nói: “Chú Triệu cứ yên tâm, bây giờ cháu sẽ đi làm ngay.”
“Nhất định cháu sẽ cố gắng, sẽ không để cho chú thất vọng.”
“Đây mới là đứa trẻ ngoan chứt”
Trong giọng của Triệu Quốc Thái nói thêm vẻ mừng rỡ: “Nhớ kỹ, phải giống như ba mẹ cháu, làm đến nơi đến chốn!”
Hôm qua lúc rời đi, Triệu Quốc Thái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói cái gì mà không quan tâm đến thông gia từ bé gì hết, đều là lời khi Say.
Bây giờ ông ta cảm thấy nếu như Bùi Nguyên Minh làm người tử tế, cũng không phải là không có tương lai với Thanh Hạm.
So với loại người như Uông Khải Trạch, Triệu Quốc Thái vẫn cảm thấy hiểu rõ Bùi Nguyên Minh mới tốt, ít nhất tương lai con gái của mình sẽ không lỗ.
Sau khi cúp điện thoại, Bùi Nguyên Minh tạm thời từ bỏ suy nghĩ đi tìm Hạ Vân, dù sao thời gian đã hẹn là xế chiêu hôm nay.
Anh bắt một chiếc xe, trước tám rưỡi đã đi tới tòa nhà có hình dáng giống như dụng cụ bật nắp chai.
Nơi này chính là vị trí tập đoàn Khai Sơn, cửa chính luôn có nhân viên ăn mặc thời trang đi qua đi lại.
Bùi Nguyên Minh liếc mắt đã thấy được Triệu Thanh Hạm đang chờ đợi mình.
Hôm nay Triệu Thanh Hạm vẫn ăn mặc vô cùng thời trang, một chiếc áo sơ mi hiệu Givenchy, một chiếc váy ngắn để lộ ra cái cố tuyết trắng và cái đùi trơn bóng.
Chắc hẳn là Triệu Thanh Hạm mới làm tóc xoăn, cả người nhìn gợi cảm theo phong cách Tây.
Bùi Nguyên Minh cảm thấy hai mắt tỏa sáng, đi lên phía trước nói: “Thanh Hạm, chào buổi sáng!”
Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, không che giấu được sự ghét bỏ trong mắt, sau đó cô ta lạnh lùng nói: “Anh lãng phí năm phút của tôi, nếu có lần sau nữa, anh cũng không cần làm ở chỗ này đâu!”
Sau khi nói xong, cô ta bèn xoay người đi vào đại sảnh, còn cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định với Bùi Nguyên Minh, tránh cho bị người khác biết hai người đi chung với nhau.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi theo.
Mười mấy phút sau, Triệu Thanh Hạm dẫn Bùi Nguyên Minh đi tới phòng nghiệp vụ của tập đoàn Khai Sơn.
- -----------------