*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trước đây là vậy, nhưng từ giờ trở đi thì không đúng nữa!”
Ngay vừa rồi, Bùi Nguyên Minh đã quyết định muốn tập đoàn Khai Sơn hoàn toàn tiến vào giới giải trí thủ đô, không vì lý do gì khác, chỉ vì bảo vệ Trịnh Khánh Vân.
Nếu không em vợ muốn vào giới giải trí, mỗi ngày có không biết bao nhiêu con chó con mèo tới quầy rối, phiên cỡ nào? Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh không quan tâm tới Chung Thanh Tùng, mà lấy điện thoại ra gọi cho Sở Tuấn Hiên: “Hai chuyện, thứ nhất, bây giờ bắt đầu năm bắt thị trường giới giải trí ở thủ đô, tôi muốn trong thời gian ngắn nhìn thấy tập đoàn trở thành công ty lớn đứng đầu giới giải trí ở thủ đô.”
“Thứ hai, có một cô gái tên Trịnh Khánh Vân, sau này cô ấy gia nhập giới giải trí, bảo vệ cho tôi, người nào dám đánh chủ ý với cô ấy, trực tiếp giết chết!”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh thản nhiên cúp điện thoại.
“Làm ra vẻ! Anh tiếp tục làm ra vẻ nữa đi!”
Chung Thanh Tùng liên tục cười mỉa.
“Người nhà quê, e rằng anh không biết đúng không? Ở thủ đô này, có tư cách tham dự vào giới giải trí, ngoại trừ nhà họ Chung chúng tôi ra, chỉ có gia tộc đứng đầu và tập đoàn Khai Sơn!”
“Không phải là anh muốn nói cho tôi biết, anh mới gọi cho gia tộc đứng đầu đấy chứ?”
“Với bộ dạng này của anh, gia tộc đứng đầu sẽ nghe lời anh sao?”
Vẻ mặt Chung Thanh Tùng khinh thường, giới giải trí ở thủ đô là ngành không tính quá tốt, bình thường người trong giới giải trí thích lăn lộn ở Yến Kinh hoặc Cảng Thành.
Sản nghiệp giới giải trí ở thủ đô không lớn, cho nên đám gia tộc đứng đầu đều chướng mắt.
Đây cũng là lý do nhà họ Chung bọn họ có thể hô mưa gọi gió trong giới giải trí ở thủ đô.
Nhưng Bùi Nguyên Minh lại làm bộ làm tịch, bảo người nào đó tham dự vào giới giải trí? Lừa gạt quỷ à? Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Chút việc nhỏ đó còn cần gia tộc đứng đâu à? Tôi bảo Sở Tuấn Hiên làm là được, cần gì phải nhiều chuyện?”
“Ô, anh ta còn biết tên Sở Tuấn Hiên của tập đoàn Khai Sơn sao?”
“Nhưng mà e rằng anh không biết, gần đây Sở Tuấn Hiên và hội trưởng Uông tranh chấp, đã sắp bị đánh thành chó rồi!" “Anh muốn anh ta đặt chân vào giới giải trí thủ đô sao? Anh lừa gạt ai thế?”
Ngay sau đó điện thoại của Chung Thanh Tùng đột nhiên vang lên, anh ta câm lên nghe máy theo bản năng, bên kia truyền tới giọng nói đồn dập: “Anh Chung, chuyện lớn không ổn rồi, không biết tập đoàn Khai Sơn nổi điên cái gì, đột nhiên bắt đầu trắng trợn thu mua cổ phiếu của nhà họ Chung”
“Đây là muốn gây khó dễ cho nhà họ Chung chúng ta đây mà!”
“Cái gì?”
Chung Thanh Tùng sửng sốt một lát, sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh...
- -----------------