*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc nghe thấy ba chữ Chung Nam Sơn, toàn trường lập tức yên tĩnh! Yên tĩnh giống như chết lặng! Chung Nam Sơn, là Chung Nam Sơn danh thủ quốc gia sao? Nhân vật lớn như vậy, vậy mà vội tới cổ động cho Bùi Nguyên Minh? Cho dù ông ta chỉ đầu tư ba mươi lăm triệu, nhưng ai dám khiến cổ phiếu của ông ta bốc hơi? Người nào dám khiến ông ta thâm hụt tiên? Không sợ sau này mình bị bệnh hoặc người nhà bị bệnh, cần tìm ông ta chữa trị sao? Lúc này Chung Nam Sơn không để ý tới những người này, mà vẫy tay với truyên thông ở bốn phía đến đây vây xem, nói: “Chung Nam Sơn tôi, hôm nay muốn mua cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân, đây không tính là giao dịch nội bộ đúng không?”
Đám truyền thông vây xem đưa mắt nhìn nhau, một lát sau, tin tức này nhanh chóng khuếch tán ra với tốc độ khó có thể tưởng tượng.
Tin tức về thị trường chứng khoán có tác động lớn nhất! Mà đám cổ đông nhỏ biết được tin danh thủ quốc gia Chung Nam Sơn mua cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân, gân như là trong nháy mắt, đám cổ đông nhỏ này giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, ùn ùn kéo tới! Đường đỏ vốn lung lay sắp đổ, lúc này lại bắt đầu tăng lên với tốc độ khó có thể tưởng tượng.
Hơn nữa lực lượng lớn như vậy, chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Ở trong mắt mọi người giá cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân đã trực tiếp từ một trăm bảy mươi lăm nghìn lên tới ba trăm năm mươi nghìn rồi.
Nói một cách ngắn gọn, là tăng lên gấp bội! Tài chính đầu tư lúc trước, chỉ trong nháy mắt đã tăng lên gấp đôi.
Mà đám Lý Vân Thiện dùng tiền để đập thị trường, toàn bộ tan thành mây khói.
Nhìn thấy cảnh này, Chung Nam Sơn cười tít mắt nói: “Ai da, không thể ngờ tới người mới tham gia thị trường chứng khoán như tôi lại có vận may như vậy”
“Lần đầu tiên đầu tư cổ phiếu, đã tăng lên gấp bội!”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Thây Chung thây nói đùa rồi, cổ phiếu này của thầy, nói không chừng sẽ tăng lên gấp mười, đến lúc đó tôi mời thây ăn một bữa cơm!”
“Nào!”
“Mời!”
Nhìn thấy đám Bùi Nguyên Minh đón Chung Nam Sơn đi vào phòng nghỉ ở đại sảnh.
Lúc này sắc mặt đám Thiệu Tĩnh Anh tái nhợt dị thường.
“Sao có thể như vậy.
”
Lý Vân Thiện cũng có vẻ mặt không thể tưởng tượng được.
Thị trường chứng khoán còn có thể chơi như thế sao? Một ông già tùy tiện ném vào ba mươi lăm