*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một thanh niên đầu trọc không phục nói: “Chúng tôi là đệ tử của Long Môn, chúng tôi..
”
“Bốp...”
Bùi Nguyên Minh tát một cái, đánh đối phương bay ra sau. “Đệ tử của Long Môn thì rất trâu bò sao?”
“Tôi đánh đệ tử của Long Môn đấy!”
“Long Nhật Minh ở trước mặt tôi đều phải vô cùng khách sáo!”
“Anh là cái thá gì?”
“Ra tay đi!”
“Không phải là không cho anh cơ hội!”
Đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, vẻ mặt lạnh lẽo. Lúc này, cho dù chỉ là đôi mắt anh, đám người của Long Môn phân hội thủ đô đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. “Ông Việt, bọn họ không muốn ra tay, ông giúp đỡ một chút đi”
“Vậy Tần Ý Hàm...”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến liếc mắt nhìn Tần Ý Hàm một cái, nói: “Để cô ta đi đi, tôi nói không giết cô ta, tất nhiên là sẽ không động vào cô tai”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh đá bay tên đầu trọc kia, sau đó nghênh ngang mà đi. Nửa tiếng sau, một đám đệ tử Long Môn phân hội thủ đô, toàn bộ đêu băng bó hai tay thất thếu đi ra. Lúc tới vô cùng kiêu ngạo hung hãn, lúc đi chỉ có thể tìm người lái xe, bởi vì tay của bọn họ đều bị đánh gãy, căn bản không có ai đưa bọn họ đến bệnh viện. Mới rời khỏi nhà tang lễ không lâu, Dương Định Quốc gọi điện thoại tới. “Tổng giám đốc Bùi, chuyện cậu mới xé giấy phép giết người không biết vì sao lại truyên ra ngoài.”
“Tôi nhận được tin tức, có người muốn coi đây là cái cớ để ra tay với cậu!”
“Ra tay với tôi?”
Bùi Nguyên Minh cười: “Đối phương biết thân phận của tôi không?”
“Có lẽ chỉ biết thân phận thế tử Minh của cậu”
Dương Định Quốc nói. “Lai lịch thế nào?”
“Tạm thời không rõ, nhưng ở đầu ngọn gió còn dám ra tay với ngài, chắc chắn là có chuẩn bị, cho nên...”
“Cậu nhất định phải cẩn thận hơn”
Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, đặc biệt gọi điện cho Viên Cảnh Thiên và Đường Nhân Đồ. Có người muốn lợi dụng lực lượng của chính phủ đè ép mình, Bùi Nguyên Minh không e sợ chút nào. Kiêng kị duy nhất chính là, có người ra tay với đám Trịnh Tuyết Dương. Những chuyện tương tự từng xảy ra rồi, chuyện như vậy, anh không muốn nó lại xảy ra. Tập đoàn Thiện Nhân. Bùi Nguyên Minh mới đi vào đại sảnh của tập