Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1497




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, Sở Văn Trung sao? Vậy mà ông ta là ba nuôi của Bạch Tuấn Hào? Không không không, phải nói, vậy mà ông ta xuất hiện ở Dương Thành? Hơn nữa đặc biệt tới làm chỗ dựa của Bạch Tuấn Hào? Lúc này ngoại trừ Bùi Nguyên Minh ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi, cả đám nhìn Bạch Tuấn Hào với vẻ khó mà tin! Quá trâu! Bạch Tuấn Hào không hổ là cậu hai nhà họ Bạch ở Tô Hàng, mạng lưới quan hệ này đúng là vô địch! Nếu phân hội trưởng của Long Môn xuất hiện, như vậy Bùi Nguyên Minh sẽ phải chết không thể nghi ngời Bởi vì nhân vật cấp bậc như vậy, đại diện cho quyền lợi tuyệt đối của chính phủ tại giới hắc bạch.

Đừng nói là giới hắc bạch, cho dù chính phủ, thương trường, người nào dám không nể mặt Long Môn? Ngô Kim Hổ khẽ nhíu mày, tuy anh ta là vương giới hắc bạch ở Đà Nẵng, nhưng anh ta hiểu rõ, Đà Nẵng là vì nhân tố lịch sử, cho nên Long Môn không bố trí phân hội ở đây.

Cho nên Ngô Kim Hổ mới có thể xưng vương xưng bá trong giới hắc bạch.

Nếu không giới hắc bạch mạnh nhất, tuyệt đối là của Long Môn.

Nhìn từ điểm này, đủ để nói lên phân lượng của phân hội trưởng Long Môn.

Mà chuyện hôm nay, hình như có chút quậy lớn rồi.

Đương nhiên dưới cái nhìn của Ngô Kim Hổ, chỉ là hơi lớn mà thôi.

Lúc này anh ta không có hứng thú gọi người, mà tràn ngập hứng thú nhìn.

Vẻ mặt Bạch Tuấn Hào đắc ý đi ra, anh ta vô cùng hài lòng với hiệu quả lúc này: “Không sai, ba nuôi tôi tới Đà Nẵng làm việc, tôi mới gọi một cuộc điện thoại rồi, ông ây sẽ lập tức tới đây ngay thôi!" Xung quanh lập tức vang lên âm thanh hít vào khí lạnh.

“Ba nuôi của mày, thì khá lắm sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng đi tới trước mặt Bạch Tuấn Hào.

“Mày có tin không, ở trước mặt tao, trêu chọc tao, ông ta cũng phải quỳ xuống cho tao?”

“Ha ha ha ha, bảo ba nuôi tao quỳ xuống với mày sao?”

Bạch Tuấn Hào không ngừng cười điên cuồng, dùng ánh mắt như nhìn kẻ điên nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi kia, mày nghĩ mày là ai? Con cưng của trời à?”

“Còn bảo ba nuôi tao quỳ xuống sao? Tao sợ mày ngại sống lâu rôi!”

“Người giống như mày, ngay cả tư cách để ông ấy giẫm chết cũng không có!”

“Một đầu ngón tay của ông ấy đều có thể đè

chang-re-quyen-the-1497-0chang-re-quyen-the-1497-1chang-re-quyen-the-1497-2