*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đánh gãy chân tôi! Cậu muốn đánh gãy chân tôi!”
Phác Tuấn Sơn sững sờ một lúc, rồi sau đó vẻ mặt anh ta trở nên dữ tợn.
“Thằng ranh, tối qua tôi đã cứu cậu, ngày hôm nay cậu lấy ân báo oán như thế này hảt”
“Cậu không những sa thải tôi, mà còn muốn đánh gãy chân tôi?”
“Cậu đợi đấy, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
“Tôi thao túng cả hai giới hắc bạch! Nhất định cậu sẽ phải hối hận!”
“Cậu hãy đợi đấy!”
Lúc này, Phác Tuấn Sơn chửi âm lên, cảm thấy bản thân mình rất ngầu.
Anh ta đã chuẩn bị xong hết rồi, đến khóc lóc kể lế cho Lý Vân Thiên - đại diện tài phiệt Thượng Tinh Đại Hạ, sau đó giết chết Bùi Nguyên Minh! Lúc này, một vài chiếc xe Land Rover màu trắng đi đến, dừng trước cổng công ty.
Rất nhanh, cửa xe mở ra, Nạp Lan Tuấn Vũ - người đang quấn băng gạc trên trán, bước xuống xe.
Trong đám người, Lý Nhược Nam cùng với Quách An Nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, đều há hốc mồm: “Anh Nạp Lan?”
“Anh Nạp Lan, anh đến đúng lúc lắm”
Nhìn thấy Nạp Lan Tuấn Vũ, Phác Tuấn Sơn lúc này đang lăn lộn trên mặt đất, giống như nhìn thấy vị cứu tinh, anh ta nhìn Nạp Lan Tuấn Vũ hét lớn: “Anh Nạp Lan, tên này là do tối hôm trước tôi bảo anh Lý gọi điện cho anh để bảo vệ cậu ta đói”
“Nhưng bây giờ tôi không muốn bảo vệ cậu ta nữa!”
“Anh muốn làm gì thì làm, tốt nhất là đánh chết cậu ta đi! Không cần phải giữ thể diện cho tôi làm gì!”
Phác Tuấn Sơn nói xong, anh ta nhếch mép cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Thằng ranh con, cậu vừa mở công ty mà đã nghĩ rằng bản thân cậu có năng lực gì sao?”
“Không có tôi che chở cho cậu, cậu chết chắc rồi!”
“Tôi nói cho cậu biết, ác giả ác báo!”
“Cậu đợi chết đi!”
Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên đều vô cùng ngạc nhiên, không nghĩ rằng trong hoàn cảnh khốn khó này lại đột nhiên thấy được hi vọng.
Theo như bọn họ thấy, tập đoàn Thiện Nhân dù đỉnh đến đâu thì cũng chỉ là giới kinh doanh mà thôi.
Nhưng Nạp Lan Tuấn Vũ lại là xã hội đen, vì thế anh ta có thể dễ dàng đánh ngã Thế Tử Minh, đúng không? Không chỉ Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên nghĩ như vậy, đám quản lý cấp cao Băng Quốc cũng có cùng suy nghĩ với bọn họ.
Phác Tuấn Sơn chỉ vào Bùi Nguyên Minh: “Anh Nạp Lan, anh cứ việc ra tay đi, tốt nhất là hãy đánh gãy chân cậu ta, để cho cậu ta biết sự lợi hại của anh”