*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thanh Minh Giang khẽ giơ tay ra hiệu mọi người yên lặng, sau đó tiếp tục chậm rãi nói: “Vôn dĩ Thanh Minh Giang tôi đã ở ẩn nhiều năm, sở thích lớn nhất của tôi là tụng kinh, tu luyện trong núi hoang.”
“Không ngờ lại có kẻ không biết trời cao đất dày, hết lân này tới lân khác tàn sát người nhà họ Thanh.
Nhà họ Thanh của tôi từ Mỹ tới Dương Thành, chỉ là muốn làm ăn, chưa từng nghĩ tới việc gây mâu thuẫn với ai”
“Nhưng chúng tôi không sợ bất cứ ai! Vì có người muốn gây chuyện với chúng tôi, vậy hôm nay tôi tới đây để thay mặt nhà họ Thanh tại Mỹ gửi tới một thông báo”
“Chúng tôi với tập đoàn Thiện Nhân, sẽ truy cứu tới cùng!”
“Chúng tôi với Thế Tử Minh, sẽ truy cứu tới cùng!”
“Chúng tôi với Bùi Nguyên Minh, sẽ truy cứu tới cùng!”
Thanh Minh Giang nói lớn, và giọng nói của anh ta dũng mãnh truyền ra tứ phía. “Có ân báo ân, có oán báo oán!”
“Nợ máu phải trả bằng máu, truy cứu tới cùng!”
Vào lúc này, hơn mười ngàn tên côn đồ đồng loạt rống lên, khí thế và sát ý của đám người này dường như bay thẳng lên bầu trời. Loại sức mạnh này khiến cho tất cả mọi người có mặt tại tang lễ đều sợ hãi run rẩy. Một khi gia tộc họ Thanh tại Mỹ xuất hiện, ai trên thế giới này còn dám cạnh tranh? Một gia tộc có sức mạnh như vậy thật quá kinh khủng. Bất luận là ai dám động tới gia tộc này, kết quả của họ đã sớm được định sẵn rồi. “Ông Tư, còn mười phút nữa là lễ tang sẽ bắt đầu, nhưng người của Tập đoàn Thiện Nhân vẫn chưa đến”
Lúc này, Lữ Lâm đi tới trước mặt Thanh Minh Giang, thấp giọng nhắc nhở. Thanh Minh Giang khẽ gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng. Lúc này, Thanh Dũng, một người nhà họ Thanh có thế lực lớn nhất tại Mỹ mới bước lên phía trước rồi nó: “Ông Tư, nếu người của tập đoàn Thiện Nhân rốt cuộc cũng không tới khiêng quan tài thì chúng ta sẽ làm gì với họ?”
Thanh Minh Giang hơi nheo mắt, một lát sau mới lạnh lùng nói: “Đến lúc đó, chúng ta sẽ san bằng tập đoàn Thiện Nhân! Lần này, toàn bộ Dương Thành đều sẽ phải trả giá!”
“Ông Tư, tôi hiểu rồi.
Tôi đã sẵn sàng trở thành người tiên phong lần này.”
Thanh Dũng tràn đầy sát ý.
Hắn ta đến từ khu vực đường phố phía Đông Bắc, nắm giữ vị trí đại ca. Tại mỗi con phố Đông Bắc, bất kể ai khiến hắn không vừa ý, hắn đều trực tiếp ra tay xử lý, không khi nào cân nghe giải thích dài dòng. Lần này đối với Thanh Dũng mà nói, cũng là một cơ hội đế hắn ta thể hiện, đương nhiên hắn rất sẵn lòng nghe theo lệnh Thanh Minh Giang. “Được rồi! Chuyện này tôi giao cho cậu”