*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh tủm tỉm cười.
“Tại sao chúng ta phải bỏ chạy chứ? Anh đang đợi nhà ngoại giao đến từ đế quốc Ba Tư tới tận nơi xin lỗi mình đây!”
Trịnh Tuyết Dương hoàn toàn không biết phải nói gì.
Chưa tới mười phút, một loạt xe hơi sang trọng đã đỗ ngay trước cổng.
Những quý ông lịch lãm chậm rãi đẩy cửa bước xuống, trên tay là giấy phép thông hành ngoại giao.
Bọn họ nhanh chóng đi đến địa điểm được chỉ định, một căn phòng riêng nằm trên lâu ba.
Tiếng giày da nện lộp cộp dưới sàn khiển cả người Ngải Địch bỗng chốc khẩn trương lạ thường.
Mà lúc này Chung Vũ cùng Chu Cường đều có chút mong đợi.
Rất nhanh sau đó, vài người đàn ông vóc dáng to lớn, mắt xanh tóc trắng vội vã đi vào, vừa nhìn liền biết ngay là người phương Tây.
Những người này mặc đến tận vài lớp áo, bên trong ba cái bên ngoài ba cái.
Dẫn đầu nhóm người này là một người đàn ông trung niên, khí thế vô cùng mạnh mẽ, hẳn là người đã chinh chiến trên sa trường gần chục năm, không ít lần vào sinh ra tử.
Ông ta chính là tử tước Lợi Khắc Tư, nhà ngoại giao đến từ đế quốc Ba Tư.
Ngoài ra, đối phương còn có thân phận khác, đó chính là phó đoàn trưởng của quân đoàn Thánh Điện Ky Sĩ.
Chỉ có điều năm ấy chinh chiến trên chiến trường, ông ta bị một thiếu niên người Châu Á dọa đến mức sợ suýt vỡ mật.
Sau trận chiến đó, tử tước Lợi Khắc Tư mất đi khả năng sử dụng vũ khí, chỉ có thể lui về sau trở thành hậu phương vững chắc.
Dù vậy thì đối với những gia tộc có địa vị đặc biệt cao tại đế quốc, cái tên của ông vẫn được xem như huyền thoại.
Đổi mặt với loại đối thủ đáng sợ kia vẫn có thể bình an sống sót trở về, đương nhiên xứng đáng được nể trọng, bản thân có quyên kiêu ngạo.
Tử tước Lợi Khắc Tư dẫn theo đám người trực tiếp đi thẳng vào trong khu vực phòng riêng.
Nhác thấy bóng ông, Ngải Địch vội vàng kêu lên.
“Tử tước Lợi Khắc Tư, tôi bị người ta đánh thê thảm đến mức này.
Ngài xem, nhất định phải đòi lại công bằng cho tôi!”
Lâm Mỹ Tiên chăm chăm nhìn đối phương, đây chính là tử tước đến từ đế quốc Ba Tư, xuất thân quý tộc, vô cùng danh giá.
Cô hi vọng nhân cơ hội này mình có thể một bước lên mây, trở thành vợ của tử tước.
Đương nhiên, điều quan trọng cần làm bây giờ nhất là phải đem đám người kia dẫm dưới lòng bàn chân.
Nghĩ tới chuyện này, gương mặt Lâm Mỹ Tiên liền lộ ra vẻ lạnh như băng! Đến rồi! Bước chân tử tước Lợi Khắc Tư ngày càng tiến đến gân đây! Mọi người đều cảm thấy hít thở không thông, dựa trên phán đoán của bọn họ thì hiện tại chắc chăn tử tước Lợi Khắc Tư đang cực kì phẫn nộ.
Thậm chí đã có người bắt đầu mường tượng ra khung cảnh đối phương nhấc bổng Bùi Nguyên Minh lên, sau đó liên tục tát vào mặt anh.
Trong lúc tất cả còn đang đắm chìm trong đủ mọi loại tình huống có thể xảy ra, tử tước Lợi
- -----------------