Chàng Rể Quyền Thế

Chương 129




Thẻ vàng đen!

Không ngờ trước mắt cô ta lúc này lại chính là thẻ vàng đen huyền thoại! Ở thành phố Hải Dương không có nhiều hơn năm thẻ, làm gì có ai nắm giữ thẻ vàng đen mà không có thân phận đáng kinh ngạc?

Tuy nhiên, nghĩ đến đây thì Ngụy Thừa An đột nhiên bình tĩnh lại. Chỉ có một số khách hàng có thẻ vàng đen, ở trụ sở chính có dịch vụ chăm sóc khách hàng chuyên nghiệp phục vụ riêng, sao những khách hàng như vậy lại đến tận nơi chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt như tăng hạn mức tiêu dùng? Hơn nữa những khách hàng này đều thuộc tầng lớp thượng lưu, làm sao có thể đứng xếp hàng ở đây vì chuyện nhỏ như là tăng hạn mức tiêu dùng? Hơn nữa, những khách hàng này đều thuộc tầng lớp thượng lưu, trên người toàn trang sức quý giá, sao có thể xếp hàng tại một quầy nhỏ được.

Nghĩ đến đây, trong lòng Nguy Thừa An chắc chắn thẻ vàng đen của Bùi Nguyên Minh là giả hoặc là trộm được ở đâu đó! Hiện giờ đều là loại người như vậy! Xã hội ngày càng kỳ lạ, lòng người cũng đáng sợ hơn!

Ngụy Thừa An thầm ngán ngẩm lắc đầu, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh càng thêm khinh thường.

Vào lúc tiếp theo, Ngụy Thừa An quả quyết nhấn nút báo động dưới quầy. Chuông báo động vang lên, sau đó một số nhân viên bảo vệ với súng lao ra khỏi góc ngay lập tức.

Bùi Nguyên Minh cũng hơi sửng sốt khi nhìn thấy cảnh này, chuyện gì thế này? Chẳng lẽ ngân hàng này không cho người ta rút tiền hay sao? Khách muốn chuyển tiền đi thì đòi giết à?

Nhìn vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Ngụy Thừa An càng ngày càng cảm thấy mình đã nhìn ra sự thật. Cô ta đứng dậy nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ trịch thượng và chế nhạo: “Xem ra tôi không nhầm, anh chính là một tên trộm, anh đã lấy trộm thẻ ngân hàng ở đâu đó để đến ngân hàng rút tiền! Nhưng anh không biết sao? Ở thành phố Hải Dương này chỉ có năm thẻ ngân hàng thế này thôi và họ đều là khách hàng lớn chứ không nghèo kiết xác giống như anh!”

Ngụy Thừa An đắc ý vì không ngờ rằng có ngày cô ta bắt được trộm. Khi trả nó lại cho chủ thẻ, có thể cô ta sẽ được người giàu có để mắt đến, sau đó sẽ có cơ hội bay lên cành cao hóa thành phượng hoàng! Khi nghĩ đến điều này, Ngụy Thừa An cảm thấy rất phấn khích, không thể nghĩ rằng mình lại có được may mắn như vậy, thật sự cớ nằm mơ cũng không ngờ!

Một số khách hàng xung quanh đang xử lý công việc đều đồng loạt lùi lại, tất cả đều nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt cảnh giác.

Một người phụ nữ đeo trang sức lớn tiếng nói: “Ngân hàng có chuyện gì vậy? Không phải đây được gọi là ngân hàng an toàn nhất sao? Sao lại để kẻ trộm vào!”

“Đúng vậy, nếu lát nữa có tổn thất thì các người sẽ bồi thường như thế nào cho chúng tôi? Các người gánh nổi trách nhiệm này không?”

“Bắt anh ta đến đồn cảnh sát nhanh giùm cái!”

Lúc này mọi người xung quanh đều chỉ trỏ chỉ trỏ, nóng lòng muốn tát Bùi Nguyên Minh một cái, dù sao kẻ trộm đều là hạng người mà ai cũng ghét nhất.

Tiếng bàn tán xung quanh truyền đến khiến cho Bùi Nguyên Minh không thể nhịn được nữa, anh lạnh lùng nhìn Ngụy Thừa An nói: “Cô nghèo không có thẻ vàng đen thì người khác cũng không thể có à?”

Ngụy Thừa An nhất thời bật cười: “Cái gì? Anh còn muốn nói anh là người giàu cải trang nghèo à? Thẻ này có phải do anh trộm được hay không, anh không tự biết à?”

Xung quanh bàn tán xôn xao, khách hàng xóm quanh, các nhân viên bảo vệ thì lấy dùi cui điện ra, vẻ mặt khiến người khác cảm thấy lạnh sống lưng, sẵn sàng gọi cảnh sát bất cứ lúc nào.

Đúng lúc này, trong đám đông, một người phụ nữ mặc đồng phục cột tóc đuôi ngựa cao đi vào.

“Tổng giám đốc, anh không sao chứ?” Hạ Vân lộ vẻ lo lắng: “Tôi vừa mới đậu xe, sao lại đột nhiên có chuyện vậy?”

Trong lúc nói chuyện, cô ta liếc nhìn mấy nhân viên bảo vệ xung quanh, nói: “Anh ấy là tổng giám đốc công ty chúng ta đấy, sao có thể là kẻ trộm được?”

Hạ Vân có chút không nói nên lời, cô ta vừa mới tìm được chỗ đậu xe thì tự dưng nghe nói có kẻ trộm vào ngân hàng, nhưng giờ lại phát hiện người bị gọi là trộm kia là Bùi Nguyên Minh? Làm thế nào một điều như vậy có thể xảy ra được? Tài sản ròng của Bùi Nguyên Minh không phải hàng trăm tỷ thì cũng là mấy chục tỷ, người như vậy nếu là trộm cướp thì cũng chỉ có thể cướp đi trái tim của những cô gái mà thôi, không thể trộm cái gì khác được đâu.

Nhìn thấy Hạ Vân, Bùi Nguyên Minh cũng giật mình, không phải anh đã bảo Hạ Vân đợi anh trên xe sao? Tại sao lại ở đây?

“Ôi!”

Ngay khi Hạ Vân xuất hiện, cô ta lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều đấng mày râu.

Xét cho cùng, Hạ Vân là sự lựa chọn tốt nhất bất kể ngoại hình hay dáng người. Lúc buộc tóc đuôi ngựa cao, Hạ Vân trông trẻ trung xinh đẹp và khí chất ngời ngời, không ngoa khi nói cô ta là nữ thần. . Truyện Full

Lúc này, Hạ Vân đi giày cao gót bước đến đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh.

Ngụy Thừa An không nhịn được nói: “Người đẹp này, tôi thấy cô xinh đẹp lại tốt tính, có khi nào cô bị tên này lừa không? Tên này vừa nhìn đã thấy giống con ma nghèo khổ, còn dám trộm thẻ vàng đen của ngân hàng chúng tôi. Số tiền trong đó rất lớn, tôi sợ là nửa đời sau anh ta sẽ phải sống trong phòng giam đấy. Tôi khuyên cô nên tránh xa khỏi anh ta nhanh đi, chứ cô đẹp và trẻ trung như vậy, không sống nổi trong tù đâu!”