*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhà họ Thanh ở Dương Thành.
Bây giờ tại nhà họ Thanh ở Dương Thành, từ lâu đã vắng lặng như chùa bỏ hoang.
Trụ cột trong dòng họ sa sút, nhân tài của cả dòng họ điêu tàn.
Mà cả trước khi Trịnh Tuyết Dương giành được công ty Bạch Vân, họ cũng đã hoàn toàn phá sản rồi.
Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, tóc bà cụ Thanh Kiều đã bạc hết cả, cả người bà dường như già đi thêm hai mươi mấy tuổi.
Nhà họ Thanh ở Dương Thành từng một thời huy hoàng không ai bì kịp, giờ đã phải đi đến bước đường tan cửa nát nhà.
Có điều, giờ phút này người nhà họ Thanh vẫn quây quân bên nhau như trước.
“Sao rồi? Nhà họ Thanh ở Mỹ nói gì rôi?”
bà cụ Thanh Kiều nhìn chằm chằm vào Thanh Kiêu Chinh vừa gọi điện thoại xong, lên tiếng với vẻ mặt khẩn thiết.
Thanh Kiều Chinh run run một chút rôi nói: “Bên nhà họ Thanh ở Mỹ đồng ý rôi, sẽ tận tâm tận lực hỗ trợ chúng ta, những họ có một yêu cầu”
“Đó chính là từ hôm nay trở đi, tất cả mọi người trong nhà họ Thanh chúng ta, đều phải tham gia vào đám nô lệ cho nhà họ Thanh ở Mỹ”
“Từ đó trở đi, chúng ta đều sẽ chính thức trở thành người hầu cho nhà họ Thanh ở Mỹ”
Nghe thấy câu này, sắc mặt của người nhà họ Thanh đều thay đổi.
“Bà à, cái này chúng tôi không thể chấp nhận được! Nhà họ Thanh chúng ta ở Dương Thành cũng có mặt có mũi, làm sao có thể đi làm người hầu cho người ta được chứ!”
“Đúng đó! Chúng ta là gia đình quan lại giàu có, nếu như đi làm chuyện như vậy mà bị người ta biết được, sau này chúng ta còn làm sao mà lăn lộn trong chính quyên được nữa!”
“Bà à, bà nghĩ cho kĩ đi!”
Bà cụ Thanh Kiều năm chặt cây gậy ba-toong trong tay, cười lạnh rồi nói: “Mấy người nghĩ tôi muốn à? Những mà nhà họ Thanh chúng ta bây giờ đã không còn con đường nào để đi nữa rồi!”
“Chúng ta phải trở thành người hầu, toàn bộ đều là do lỗi của cái con tiện nhân Trịnh Tuyết Dương kia!”
“Nó thân là con cháu của nhà họ Thanh chúng ta, lại không thèm ngoan ngoãn đưa tiên cho chúng ta, lại hại chúng ta thảm đến thế này!”
“Không trả thù nó, không để cho nó với Bùi Nguyên Minh, một đôi nam nữ chó má, phải sống không bằng chết, mấy người cam tâm sao?”
“Dù sao thì chỉ cần giết chết bọn nó! Không nói đến việc phải làm người hầu, dù có bắt chúng ta phải đến làm chó cho nhà họ Thanh ở Mỹ cũng được!”
Nghe thấy lời này của bà cụ Thanh Kiều, từng người từng người nhà họ Thanh đều lộ ra biểu cảm cực kỳ phẫn nộ.
Bọn họ cảm thấy bà cụ thanh Kiều nói không hề sai, đều là lỗi của hai con người đê tiện Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương.
Cân phải lợi dụng lực lượng của nhà họ Thanh ở Mỹ, lầy lại hết những thứ đồ của bọn họ.
- -----------------