*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Có chuyện gì thế? Mày có biết lái xe không vậy? Tin tao giết mày không?”
Thanh quản gia giận dữ. Sắc mặt Thanh Tam Gia cũng rất xấu, lúc này phanh gấp, những người không biết đều tưởng có chuyện. Người lái xe này không hiểu sự thật đáng sợ sẽ khiến người ta sợ chết khiếp sao Lúc này, tài xế sắc mặt khó coi nói: “Tam Gia, quản gia, phía trước có người chặn đường.”
“Cái gì? Ai dám ngăn cản tao?”
Thanh Tam Gia mở cửa kính xe nhìn sang. Hắn thấy đằng sau rào chắn, lúc này có những bóng người xuất hiện, người dẫn đầu đúng là Bùi Nguyên Minh. “Là mày, đứa bại trận, mày muốn làm gì?”
Nhìn thấy người đứng đầu là Bùi Nguyên Minh, Thanh Tam Gia thở dài. Hiện tại người mà hắn sợ nhất là Thế Tử Minh, không phải là Bùi Nguyên Minh. “Wì sao Tam Gia đã đến Dương Thành rồi, rôi lại lặng lẽ rời đi đi?”
Bùi Nguyên Minh chắp tay sau lưng, nhẹ giọng nói. "Ngông cuồng! Xử hắn ta đi!" Thanh Tam Gia ánh mắt lạnh lùng, tuy rằng không biết tại sao Bùi Nguyên Minh lại có thể biết ông ta chạy đi đâu, nhưng không ngăn cản anh xuất thủ. Vệ sĩ của nhà họ Thanh lao ra ngay lập tức. Ngô Kim Hổ đứng sau Bùi Nguyên Minh phất tay, lập tức thấy đám côn đồ từ tứ phía xông ra. “Bang bang bang..." Vệ sĩ của nhà họ Thanh tuy rằng có thực lực, nhưng mà bị tứ phía vây công thế này, bọn họ đều nhanh chóng ngã xuống. Cả Thanh Tam Gia và Thanh quản gia đêu nhìn mấy người Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khó tin. Cái gì thế này? Sao một đứa ở rể như Bùi Nguyên Minh lại có nhiều thủ hạ đến như vậy. Nhìn mọi người xung quanh, Thanh Tam Gia ép buộc bản thân phải bình tĩnh lại, nói: "Bùi Nguyên Minh, mày muốn làm gì? Bọn mày không biết tao là ai sao?" Bùi Nguyên Minh cười: "Nhà họ Thanh ở nước Mỹ rất lợi hại, nhưng ở Đại Hạ của chúng tôi, rồng không trấn áp được rắn đâu." “Hơn thế nữa, chỉ là một nhà họ Thanh nho nhỏ các người, sao có đủ tư cách trở thành một cường long được? “Mày.." Tam Thanh Gia nhìn chằm chăm Bùi Nguyên Minh “Mày có biết quan hệ giữa nhà họ Thanh ở nước Mỹ và tổng giáo đầu ở Đại Hạ của mày là rất thân thiết không.
Nếu mày dám động đến tao tổng giáo đầu sẽ không buông tha cho mày." Nghe vậy, Ngô Kim Hổ bật cười. “Tổng giáo đầu, tôi lần đầu tiên nhìn thấy có người uy hiếp thân phận của anh đấy”
Nghe được những lời này, vẻ mặt Thanh Tam