Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1225




Nạp Lan Hoàng Chi sắc mặt thật khó coi vô cùng, không nghĩ tới Thanh Tam Gia lại trực tiếp làm như vậy với mình. "Hôm nay tôi sẽ không giết ông, nhưng tôi muốn ông mang trở về một câu." "Vì người đó muốn chơi như thế này, vậy nên tôi sẽ chuẩn bị một võ đài ở sân vận động Dương Thành và tự tôi sẽ chơi cùng cậu ta!" "Trận chiến này chỉ đấu sinh tử, không phân thắng bại!” "Nếu cậu ta không đến, những người trong nhà họ Nạp Lan các ông và người của tập đoàn Thiện Nhân đều sẽ chết!” Thanh Tam Gia lạnh giọng nói, mang theo sự tự tin mãnh liet

Theo ông ta, xem ra chỉ cần Thế Tử Minh bị giết, thì ở Dương Thành này còn ai có thể ngăn cản nhà họ Thanh nước Mỹ nữa?

Sau đó, ông ta ra lệnh cho người tổng tất cả những người nhà họ Nạp Lan ra khỏi nhà tổ họ Thanh.

Ông ta không để lại bất cứ con tin nào, nhưng lời đe dọa của ông ta là thật sự. Bởi vì tập đoàn Thiện Nhân và nhà họ Nạp Lan từ trên xuống dưới, ít nhất cũng phải lên tới gần một vạn người. Cho dù có mạnh như Thế Tử Minh cũng không thể bảo vệ được hết những người này.

Khi người của nhà họ Nạp Lan rời đi, người nhà họ Thanh nhìn nhau đều là sắc mặt khó coi.

Quản gia nhà họ Thanh hơi lo lắng mở miệng: "Tam Gia, trong trường hợp người giết hai gã vua quyền anh chính là Thế Tử Minh, vậy ngài ra tay với cậu ta chi sợ không có được chút lợi ích nào!"

Tay phải Thanh Tam Gia khẽ đong đưa, truyền ra tiếng gió vù vù, sau đó ông ta lạnh lùng nói: "Tiếp chiêu, hóa giải, tấn công độc nhất vô nhị của tôi, ngay cả vua quyền anh của các giải đấu quyền anh nước Mỹ cũng không cản nổi. Chỉ là một Thể Tử Minh, cho dù cậu ta có luyện từ lúc trong bụng mẹ cũng không thể là đối thủ của tôi!”

Nghe vậy, sống lưng của quản gia nhà họ Thanh lập tức ướt đẫm mồ hôi.

Lúc ở nước Mỹ, Thanh Tam Gia quả thực là bất khả chiến bại trên võ đài quyền anh, thiên hạ không có đối thủ.

Nhưng vấn đề ở chỗ, Thanh Tam Gia không hề hay biết, quản gia nhà họ Thanh vì tâm nguyện ấp ủ từ lâu của Thanh Tam Gia là "bất khả chiến bai thiên hạ không đối thủ" mà đã chi rất nhiều tiền.

Giờ phút này, trong mắt Thanh Tam Gia, thực lực của bản thân vượt xa so với hai gã vua quyền anh Texas trước đó. Nhưng chỉ có quản gia nhà họ Thanh mới biết nguyên nhân khiến hai gã vua quyền anh Texas liên tiếp bị Thanh Tam Gia đánh bại, chính là liên quan đến tiền.

Nếu bọn họ chơi theo đúng thực lực của mình, e rằng hai gã vua quyền anh Texas chỉ cần dùng một quyền đã trực tiếp đánh chết Thanh Tam Gia.

Nhưng mà những lời này, quản gia nhà họ Thanh cũng không dám nói ra.

Bởi vì ông ta sợ sau khi nói ra, Thanh Tam Gia còn chưa bị người ta đánh chết, thì chính ông ta sẽ bị đánh chết trước.

Vẻ mặt của ông ta nhất thời thay đổi, quản gia họ Thanh khẽ cắn răng nói: "Tam Gia, đừng lo lắng, tôi sẽ giúp ông sắp xếp tốt trận đấu này!" "Chỉ cần Thể Tử Minh dám ứng chiến, ông nhất định có thể cho cậu ta một đấm nổ tung”

Thanh Tam Gia khẽ gật đầu, ông ta đã đạt tới cảnh giới “vô địch chính là tịch mịch", theo ông ta, trên đời không có ai là đối thủ của mình.

Tập đoàn Thiện Nhân.

Bùi Nguyên Minh đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc, đối diện với anh là Nạp Lan Hoàng Chi. Lúc này, Nạp Lan Hoàng Chi đã nói hết những gì cần nói. "Tổng giám đốc Minh, Thanh Tam Gia không phải người thường. Bản thân tôi đề nghị tốt hơn hết là không nên giao thủ với ông ta." "Tôi đã tìm hiểu qua, ông ta đã học được chiêu “tiếp chiêu, hóa giải, tấn công" từ một đạo sĩ ở trong giang hồ từ thời trẻ. Tôi nghi ngờ rằng đó là huyền thoại nội công quyền anh bất khả chiến bại."

Mặc dù Nạp Lan Hoàng Chi không biết nhiều về võ thuật này nọ, nhưng có thể nhìn ra từ thái độ "Thanh Tam Gia tich mịch vô địch thiên hạ” của ông ta, Thanh Tam Gia nhất định có đủ tự tin.

Nếu không, ông ta sẽ không dám thách đấu quang minh chính đại sau khi nhìn thấy hai gã vua quyền anh Texas bị giết. "Tiếp chiêu, hóa giải, tấn công?”

Bùi Nguyễn Minh khẽ cau mày, anh ở trong quân đội đã lâu, tự hỏi bản thân có chút hiểu biết về các loại phương thức ch đấu trên đời, nhưng cái chiêu thức gọi là "tiếp chiêu, hóa giải, tấn công" này thực sự là lần đầu tiên anh nghe nói đến.

Tuy nhiên với bản lĩnh của anh, giờ phút này anh làm sao có thể bị dọa sợ hãi được, anh nhẹ giọng nói: "Ông nói lại cho Thanh Tam Gia, nếu ông ta muốn chơi, tôi tự mình lên võ đài chơi với ông ta”

- -----------------