*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đội trưởng bảo vệ nghe thấy câu này cũng tức giận ngay lập tức.
“Xin chúng tôi làm việc, không nói tử tế còn muốn bắt chúng tôi lên đồn cảnh sát! Bắt đi! Mấy người thử nhìn xem!”
“Tưởng chỗ này là chỗ nào chứ?”
“Đây là tập đoàn Thiện Nhân!”
Lúc này mười mấy tên bảo vệ cùng ra tay, trực tiếp ném người nhà họ Thanh ra ngoài.
Người nhà họ Thanh đáng thương, tốt xấu gì cũng coi như dòng họ hạng nhất, khi nào thì gặp phải chuyện như thế này.
Bà cụ Thanh Kiều tức đến run rấy, lúc trước phần lớn quyền lực nhà họ Thanh đều nằm trong tay Thanh Khánh, cũng là ông ta đi kết giao với những nhân vật lớn trong giới.
Bây giờ Thanh Khánh không ở đây, bọn họ lại rơi vào kết cục như thế này.
Bà cụ Thanh Kiều muốn tìm một phương thức liên hệ với quản lý cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân cũng không tìm được.
Lúc này, một chiếc xe Rolls - Royce dừng ở trước cửa lớn tập đoàn Thiện Nhân, sau đó thấy Lôi Tuấn Quang bước xuống từ trên xe.
Trong chốc lát thấy Lôi Tuấn Quang, bà cụ Thanh Kiều như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng vậy.
Trước đây trong một số trường hợp, bà ta nhìn thấy Lôi Tuấn Quang, nhưng luôn cảm thấy Lôi Tuấn Quang chỉ là người làm công cao cấp mà thôi, thế nên bà ta hoàn toàn không muốn kết giao với đối phương.
Nhưng lúc này bà cụ Thanh Kiêu cũng không quan tâm gì nhiều, mà trực tiếp nhào tới, lớn tiếng nói: “Tổng giám đốc Tuấn Quang, xin hãy dừng bước!”
“Chúng tôi là người nhà họ Thanh!”
Lôi Tuấn Quang xuống xe ngây người một chốc, thân là người thân tín của Bùi Nguyên Minh, đương nhiên anh ta biết tình huống bây giờ của người nhà họ Thanh là gì.
Thậm chí, bây giờ nhà họ Thanh thảm như thế, cũng có công lao đẩy phía sau của anh ta.
Nhưng lúc này anh ta lại quay đầu, cười nói: “Hóa ra là bà cụ Thanh Kiều, không biết bà đến tập đoàn Thiện Nhân chúng tôi là có dạy bảo gì?”
“Chúng tôi đến tìm Trịnh Tuyết Dương.
”
Bà cụ Thanh Kiều nói.
“Tìm người sao? Vậy trước tiện đi bên này, chúng ta nói chuyện ở bên trong.
”
Lôi Tuấn Quang khách sáo đưa người vào trong.
Lúc đi ngang qua mấy tên bảo vệ, từng người nhà họ Thanh đều cười khẩy.
“Đã thấy chưa, bảo vệ thúi, tổng giám đốc Tuấn Quang của mấy người tự mình đưa chúng tôi vào trong!”
“Mãy người ngăn nữa đi! Ngăn nữa đi!”
Những tên bảo vệ đó vô cùng tức tối, lúc này lại không làm gì được.
Điều này khiến từng người nhà họ Thanh đều lộ ra ý cười.
Dòng họ lớn chính là dòng họ lớn, sao mấy tên bảo vệ nhỏ bé có thể tùy ý bắt nạt được.