Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1079




Chuyện Hạ Vân không tập trung làm việc bị rất nhiều nhân viên trong công ty phát hiện ra, ngay cả đến Lôi Tuan Quang cũng biết, Anh ta đặc biệt gọi cho Bùi Nguyên Minh một cuộc diện thoại. "Có khi nào là vì chuyện nhà họ Lý ở Cáng Thành ép cô ta kết hôn sao?" Bùi Nguyên Minh khế nhíu mày. Chuyện này anh cũng đã cảnh cáo nhà họ Lý ở Cáng Thành roi.

Chỉ là nhà họ Lý ở Cảng Thành đến bây giờ còn không thèm đưa ra một câu trả lời cho thỏa đáng. "Xem ra, trước tiên phải chat tay chặt chân của nhà họ Lý ở

Cảng Thành trước khi bọn họ vuơn đến Đà Nẵng!"

Bùi Nguyên Minh lẩm bẩm trong miệng,

Chỉ là chuyện này cũng không có gấp gáp gì, tất cả đợi cho nghi thức thay quân diễn ra sau đó sẽ cùng nhau giải quyết.

Mặt khác.

Trên bờ biển Dương Thành đang có một chiếc du thuyền xa hoa.

La Hàn Trác mặc quần bơi, ngồi ở trong khoang thuyền phải ôm trái ấp người đẹp,

Bây giờ về nước, tỉ lệ anh ta một bước lên trời là rất lớn, sẽ trở thành người đứng đầu Đà Nẵng, nghĩ đến chuyện này khiến cho tâm tình của anh ta đang tốt lại càng trở nên hưng phấn, “Hàn Trác à, xem ra lân này anh thật sự ăn lên làm ra rồi đó"

Ngồi đối diện với La Hàn Trác là một ngưoi đàn ông tên Tôn Vũ Đạt, cậu ta là một thám tử nhưng vì mắc phái một sai lầm mà bị duoi viec. Sau khi bị đuổi, cậu ta tự mình mở một công ty bảo vệ, công ty đó ở cái mảnh đất Dương Thành đầy hon loạn này cũng gọi là không tôi, dưới trướng của cậu ta còn có mấy trăm người bảo vệ. Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net

Chương 1079:

Chuyện Hạ Vân không tập trung làm việc bị rất nhiều nhân viên trong công ty phát hiện ra, ngay cả đến Lôi Tuan Quang cũng biết, Anh ta đặc biệt gọi cho Bùi Nguyên Minh một cuộc diện thoại. "Có khi nào là vì chuyện nhà họ Lý ở Cáng Thành ép cô ta kết hôn sao?" Bùi Nguyên Minh khế nhíu mày. Chuyện này anh cũng đã cảnh cáo nhà họ Lý ở Cáng Thành roi.

Chỉ là nhà họ Lý ở Cảng Thành đến bây giờ còn không thèm đưa ra một câu trả lời cho thỏa đáng. "Xem ra, trước tiên phải chat tay chặt chân của nhà họ Lý ở

Cảng Thành trước khi bọn họ vuơn đến Đà Nẵng!"



Bùi Nguyên Minh lẩm bẩm trong miệng,

Chỉ là chuyện này cũng không có gấp gáp gì, tất cả đợi cho nghi thức thay quân diễn ra sau đó sẽ cùng nhau giải quyết.

Mặt khác.

Trên bờ biển Dương Thành đang có một chiếc du thuyền xa hoa.

La Hàn Trác mặc quần bơi, ngồi ở trong khoang thuyền phải ôm trái ấp người đẹp,

Bây giờ về nước, tỉ lệ anh ta một bước lên trời là rất lớn, sẽ trở thành người đứng đầu Đà Nẵng, nghĩ đến chuyện này khiến cho tâm tình của anh ta đang tốt lại càng trở nên hưng phấn, “Hàn Trác à, xem ra lân này anh thật sự ăn lên làm ra rồi đó"

Ngồi đối diện với La Hàn Trác là một ngưoi đàn ông tên Tôn Vũ Đạt, cậu ta là một thám tử nhưng vì mắc phái một sai lầm mà bị duoi viec. Sau khi bị đuổi, cậu ta tự mình mở một công ty bảo vệ, công ty đó ở cái mảnh đất Dương Thành đầy hon loạn này cũng gọi là không tôi, dưới trướng của cậu ta còn có mấy trăm người bảo vệ. Đọc truyện mới nhất tại Tru yện88.net

Giờ phút này nhịn không được mà lên tiếng: “Anh Trác, người đàn bà này thật ngon quá đi." "Chính là, chính là chỉ có một mình cậu chơi đùa với cô ta, chưa chắc có thể khiến cho cô ta nghe lời đầu” “Dựa theo kinh nghiệm của tôi, loại phụ nữ này, phải chơi đùa thật tàn nhẫn, độc ác, anh Trác, anh thưởng thức trước rồi đến tôi, sau đó để cho các anh em làm nữa” "Cuối cùng thì hãy quay một cái video ngắn, về sau muốn cô ta làm cái gì, cô ta sẽ phải làm cái đó."

La Hàn Trác từ nước ngoài trở về cũng tham gia rất nhiều cuộc gặp gỡ tương tự vậy.

Nghe thấy Tôn Vũ Đạt nói như vậy, anh ta nghĩ ngợi nói: “Tốt, tôi đồng ý với các cậu, chỉ là thật sự nếu làm như vậy, mọi người về sau chính là hai con châu chấu trên một sợi dây thừng rồi."

Tôn Vũ Đạt cười ha ha, nói: “Anh Trác, anh em tốt, rất chí khí." "Anh đối với chúng tôi tốt như vậy, chúng tôi khẳng định sẽ vì anh mà không tiếc mạng sống của mình."

Trên mặt La Hàn Trác lộ ra một nụ cười lạnh, chỉ cần có thể khiến cho bản thân mình thỏa mãn khi đạt được lợi ích, một người đàn bà thì là cái gì chứ?

Nói cho cùng cũng chỉ là đồ chơi mà thôi!