*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thanh Thiếu Bình nghe vậy thì vẻ mặt có chút khó coi.
Bà cụ Thanh Kiều nói không sai, đến lúc đó những người muốn thực hiện loại ý đồ như thế này sẽ không thiểu.
Xa không nói, hai người Hạ Trung Hưng, Khổng Văn Khưu kia cũng đến từ mười dòng họ lớn đứng đầu, bọn họ có thể bỏ qua loại cơ hội như thế này hay sao? Chỉ cần so sánh riêng về vấn đề bối cảnh và núi dựa sau lưng thôi thì Thanh Diệu Duyên đã kém hơn so với con gái của nhà họ Hạ ở Yến Kinh và con gái của nhà họ Khổng ở Sơn Đông rồi.
Thanh Quốc Lai ở bên cạnh lại đột nhiên nói: “Ba, thật ra thì cũng không phải là chúng ta không có cơ hội!”
“Chỉ cân chúng ta to gan một chút, đến lúc đó chúng ta để cho em gái chủ động đưa đến trong ngực, tranh thủ thời gian có bầu con rồng con phượng với Tổng trước, như vậy thì cho dù đến cuối cùng Tổng giáo đầu không cưới em gái vào cửa nhưng mà chúng ta cũng vẫn có thể “Mẹ quý nhờ con”
màt”
Thanh Thiếu Bình cau mày nói: “Nhưng mà như vậy thì tiếng thơm trong sạch của nhà họ Thanh cũng sẽ mất hết!”
Thanh Quốc Lai lạnh lùng nói: “Ba, người làm việc lớn không lo sợ những chỉ tiết nhỏ! Nếu như chuyện này có thể thành công, nói không chừng sau này ba có thể trở thành một trong số những trưởng lão!”
“Mà con cũng sẽ có thể một bước lên mây, để cho nhà họ Thanh của chúng ta có thể ngẩng mặt lên tận trời cao!”
“Đứng trước mặt nhiêu chỗ tốt đến như vậy, một chút danh tiết như thế thì lại được coi là cái gì? Lại cũng không thể làm cơm ăn được!”
Bà cụ Thanh Kiều cũng gật đầu, nói: “Biện pháp tốt, Quốc Lai, cháu quả nhiên là thông minh hơn người!”
“Cháu mau chóng gọi điện thoại cho Diệu Duyên đi, bảo con bé bắt đầu chuẩn bị để có thể mang thai ngay từ bây giờ, nên ăn cái gì thì phải ăn cái đó, mục tiêu của chúng ta là một lần tất trúng!”
Nhà họ Thanh đang làm chuẩn bị, nhà họ La, nhà họ Vân cũng đều đang làm chuẩn bị.
- -----------------