Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1064




Thanh Quốc Lai đứng ở bên cạnh cũng coi như là tỉnh táo, giờ phút này anh ta đột nhiên nói: “Ba, mặc dù những tên bảo vệ ở bên chỗ của Chủ tịch Hùng không được tính là lợi hại, nhưng mà dù sao cũng là người đồng thế mạnh, nhưng thể thì tại sao cái tên vô dụng Bùi Nguyên Minh kia lại có thể làm được điều này? Chẳng lẽ là anh ta còn có bối cảnh gì đó, còn có núi dựa sau lưng hay sao?”

Thanh Thiếu Bình cười lạnh nói: “Ba đã cho người nghe ngóng từ trước rồi, không phải cậu ta chỉ là lái xe cho một nhân vật lớn nào đó thôi hay sao?” “Tối nay có người nhìn thấy, có người trơng giới hắc bạch đi vào Club Đế Hào!” “Tám phần mười chính là Bùi Nguyên Minh đã vận dụng mối quan hệ của cậu ta với đám xã hội đen, bằng không thi tại sao cậu ta có thể trở thành đối thủ của Lâm Thiên Hùng được?” “Dùng quan hệ trong giới hắc bạch sao? Đây là chuyện tốt mà!” Hai con mắt của Thanh Quốc Lai sang lên.

Nhà họ Thanh của chúng ta chính là khắc tinh của đàm người trong giới hắc bạch! Trước đó con vẫn còn chưa biết phải dùng tội gì để khiến cho cái tên vô dụng đó phải vào tù ngồi một thời gian, bây giờ anh ta vậy mà lại dâm để cho người trong giới hắc bạch ra tay, anh ta chết chắc rồi!”

Ba, chuyện này cứ giao cho con đi xử lý, chắc chân con sẽ để cho anh ta phải hối hận về hành vi coi trời bằng vung của chính mình hôm nay!”

Thanh Thiếu Bình cất giọng lạnh lùng nói: “Nhớ ro, khi ra tay phải nhanh, chuẩn và ác! Không được phếp mềm lòng hay nương tay, nếu không thì mặt mũi của nhà họ Thanh chúng ta làm sao mà giữ được nua?

Rất nhanh, đám người bên phía Trịnh Tuyết Dương cũng nhận được tin tức Lâm Thiên Hùng bị người ta đánh tàn phế.

Tất cả mọi người đều sợ ngây người!

Đây chính là thương lượng trong hòa bình mà Bùi Nguyên Minh nói sao?

Anh cũng đã đánh người ta thành ra như vậy rồi, còn nói thiện ý? Đùa gì thế! “Cậu cậu cậu.. Làm sao mà cậu lại có thể làm ra được loại chuyện như vậy chứ? Loại chuyện như thế này làm sao có thể được giải quyết dựa vào việc đánh người chứ?”

Trịnh Tuấn chỉ tay vào Bùi Nguyên Minh sau đó tức miệng măng to, nhưng mà bây giờ ông ta cũng cảm thấy có chút sợ đối với Bùi Nguyên Minh.

Dẫu sao thì Lâm Thiên Hùng cũng đã bị người đàn ông này đánh đến mức phải vào Bệnh viện, lỡ như cái tên bị bệnh thần kinh này làm bậy sau đó ra tay đánh cả ông ta thì phải làm thế nào?

Trên mặt của Trịnh Tuyết Dương thi lại đay vẻ căng thẳng, nói: “Bùi Nguyên Minh, sao anh lại làm việc một cách kích động đến như vậy chứ hả? Anh đã từng nghĩ đến hậu quả của chuyện này là gì hay chưa? Nếu như Tập đoàn Đế Hào truy cứu trách nhiệm của anh, vậy thì anh sẽ làm thế nào? Chẳng lẽ anh thật muốn đi ngồi tù hay sao?

Rất nhanh sau đó, Trịnh Tuyết Dương đã gọi một cú điện thoại cho Thanh Thiếu Bình.

Ở đầu bên kia của điện thoại di động, Thanh Thiếu Bình lạnh lùng nói: “Trịnh Tuyết Dương, chồng có cũng được lầm đấy, lại dám dân người đến đánh Lâm Thiên Hùng thành người tàn phế, sau này cũng không thể tự lo liệu sinh hoạt cá nhân được nữal” “Hơn nữa, Bùi Nguyên Minh còn gọi thêm đâm người xã hội đen đến! Đay là hành vi phạm pháp đấy!” “Nế tinh có gọi tôi một tiếng cậu, tôi cũng thật lòng khuyên có một câu, mau chóng ly hôn với cậu ta đi, nếu như còn tiếp tục ở chung một chỗ với loại đàn ông vô dụng như vậy nữa thì cả đời này của cô cũng sẽ bị phá hủy!”

Trịnh Tuyết Dương thận trọng nói: “Cậu, cậu có thể ra mặt hỗ trợ giải quyết chuyện này một chút được hay không? Cháu bằng lòng nhượng lại cho cậu mười phần trăm cổ phần trong Công ty Bạch Vân.”

Thanh Thiếu Bình cười lạnh một tiếng, thứ mà ông ta muốn là quyền khống chế toàn bộ Công ty Bạch Vân, còn về mười phần trăm cổ phần kia thì ông ta căn bản là coi thường.

Giờ phút này Thanh Thiếu Bình lạnh lùng nói: “Mười phần trăm cổ phần, cô đang đuổi ăn mày hay sao?” “Cô nói cho cậu ta biết, cậu ta hãy cứ chuẩn bị tinh thần để mà nhận trừng phạt đi!”

Nói xong, Thanh Thiếu Bình lập tức cúp điện thoại.

Trịnh Tuyết Dương không nghĩ tới nhà họ Thanh lại không nể mặt đến như vậy, giờ phút này cô đột nhiên cảm thấy có chút luống cuống tay chân, cô thật sự lo lắng Bùi Nguyên Minh sẽ bị bắt đi ngồi tù.

Bùi Nguyên Minh đi tới, lau đi hàng nước mắt ở trên mặt của Trịnh Tuyết Dương, mặt đầy tự tin nói: “Vợ, em cứ yên tâm đi, đây là tranh chấp dân sự, chỉ cần đương sự không truy cứu trách nhiệm vậy thì bên cảnh sát cũng không thể nhúng tay vào được.”

Hai mất của Trịnh Tuyết Dương sáng lên, nói: “Anh nói đúng, chỉ cần Chủ tịch Hùng không truy cứu trách nhiệm của anh vậy thì anh sẽ được cứu rồi!”

Nghĩ vậy, ngay sau đó Trịnh Tuyết Dương lại gọi điện thoại cho Lục Diêu Kỳ ở Tô Hàng cầu cứu cô ta.

Dẫu sao thì Lục Diệu Kỳ cũng là Tổng giám đốc Công ty chi nhánh của Tập đoàn Thiện Nhân ở Tô Hàng, ít nhiều gì thì cô ta cũng có một chút bối cảnh và mạng lưới giao thiệp.

Nếu như Tập đoàn Thiện Nhân bằng lòng ra mặt giải quyết, vậy thì không phải là chuyện này có thể từ chuyện to biến thành chuyện nhỏ, từ chuyện nhỏ biển thành không có chuyện gì rồi hay sao?

Vốn dĩ là Lục Diêu Kỳ còn đang buồn ngủ nhưng cũng bị dọa cho sợ hết hồn, cô ta lập tức ngồi máy bay cả đêm đi tới Dương Thành, dự định mượn mấy mối quan hệ của Tập đoàn Thiện Nhân để giải quyết chuyện này.

Vừa mới rạng sáng ngày hôm sau, trước của Sở cảnh sát Dương Thành, Thanh Quốc Lai tự mình gọi đến hơn một trăm tên Thanh tra được coi là khôn khéo được việc, chuẩn bị ra cửa bắt Bùi Nguyên Minh về kết án.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, người đứng đầu Sở cảnh sát của Dương Thành, Việt Thế Long đi tới.