Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1053




Cả hai người Ngô Tiến Chung và Lâm Long đều là những nhân vật có cấp bậc quan trọng ở Đại học Dương Thành cho nên chuyện đánh đấm giữa hai người được lan truyên ra rất nhanh, cũng thu hút rất nhiều sinh viên chạy đến vây xem.

Vẻ mặt của Lâm Long tràn đầy hung tợn, còn vẻ mặt của Ngô Tiến Chung thì lại ngập trong băng giá, mà mấu chốt là anh ta vẫn còn có thời gian đưa mắt nhìn về phía những sinh viên nữ đang vẫy tay và hô hào ở bốn phía xung quanh.

Ngô Tiến Chung là Chủ tịch Câu lạc bộ Taekwondo của trường Đại học Dương Thành, hơn nữa anh ta còn đã lấy được đai đen lại cộng thêm là anh ta có vẻ ngoài rất đẹp trai, cho nên anh ta nhận được sự ái mộ của đông đảo phái nữ.

Mà thái độ ngày hôm nay của Lâm Long thật sự là lại khiến cho anh ta cảm thấy rất là vui mừng.

Ngô Tiến Chung tin tưởng, chỉ cân anh ta đánh bại được Lâm Long vậy thì Trịnh Khánh Vân sẽ biết được là bản thân nên lựa chọn người đàn ông như thể nào.

Trong sân, Ngô Tiến Chung đưa tay phải ra, ngón trỏ hơi cong lên, khẽ ngoắc tay với Lâm Long.

Lâm Long đột nhiên cười lạnh một tiếng, sau đó anh ta bất chợt ném quả bóng rổ trong tay về phía của Ngô Tiến Chung.

Ngô Tiến Chung dùng một cú đá chặn lại rồi hất bay quả bóng rổ sang bên cạnh.

Nhưng mà Ngô Tiến Chung chỉ vừa mới tung cú đá này ra thôi thì Lâm Long đã vọt tới trước mặt của anh ta, rồi sau đó một cái tát bất chợt được quăng xuống.

“Bốp!”

Cái tát này bị bỏ rơi ở trên mặt của Ngô Tiến Chung, đòn đánh trực tiếp hất bay Ngô Tiến Chung giống như một chiếc áo khoác bị người ta ném xuống đất vậy, mà tại thời điểm khi Ngô Tiến Chung rơi xuống nền đất, Lâm Long lại bước nhanh về phía trước, giáng một cú đá nặng nề vào bụng của Ngô Tiến Chung.

“ối”

Ngô Tiến Chung bị đạp đau, cả người anh ta cong lại giống như là con tôm mẽ bị nấu chín, giờ phút này Ngô Tiến Chung căn bản là không bò dậy nổi.

Thứ được gọi là đai đen của Ngô Tiến Chung vậy mà lại không hề có một chút tác dụng gì ở trước mặt của người có vóc dáng cao to giống như Lâm Long.

Những sinh viên đang vây xem ở bốn phía xung quanh cũng đều ngây dại.

Vốn dĩ là mọi người muốn vây xem một trận đánh chiến quyết liệt, không phân thắng bại, nhưng mà không nghĩ tới được một nhân vật làm mưa làm gió có tiếng giống như Ngô Tiến Chung vậy mà lại không chịu được đòn, bị người ta đánh cho một cái bạt tai cộng thêm một cú đá đã giơ cờ trắng thua trận, không bò dậy nổi.

Lúc này, đám sinh viên đều nhìn Lâm Long với ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Người này đúng thật là không hổ danh sinh viên có sở trường trong môn thể dục, thể lực và lực bộc phát đều là thứ mà những sinh viên thông thường không thể so sánh nổi.

Với bản lĩnh như thế này của Lâm Long, ngày sau còn có ai ở trong trường Đại học Dương Thành này dám gây sự khó dễ với anh ta nữa chứ?

Giờ phút này Lâm Long lại cười lạnh một tiếng, nhìn xung quanh toàn trường một cái rồi nói: “Nói cho các người biết, bắt đầu từ hôm nay, ông đây chính là vua của Đại học Dương Thành “Người phụ nữ mà ông đây nhìn trúng cũng chính là một vương phi!”

“Mỗi một mét đất ở nơi này đều do ông đây định đoạt, những thứ rác rưởi giống như các người đã hiểu hết hay chưa?”

Mấy tên lâu la đi theo nịnh bợ ở phía sau lưng Lâm Long liên tục cười lạnh, hơn nữa bọn họ còn cố ý nhìn chằm chằm vào một số nhân vật đàn anh, đàn chị làm mưa làm gió ở các khóa trên trong trường.

Trong nhất thời, những nhân vật bình thường tự gọi là hô to gọi nhỏ này đều đồng loạt cúi rũ đầu xuống.

So về tiền bạc, Tập đoàn Đế Hào có rất nhiều tiền.

So về các loại quan hệ, ngay cả Ngô Tiến Chung mà Lâm Long cũng dám đánh, điều này cũng đã nói rõ hết thảy.

Còn nếu so về sức mạnh, những người đang chứng kiến ở nơi này đều tự nhận thức rằng không có bất kỳ một người nào có thể là đối thủ của Lâm Long.

Nói đơn giản thì bắt đầu từ giờ phút này trở đi, Đại học Dương Thành thật sự là nằm trong sự quyết định của Lâm Long.

Lúc này, toàn bộ không gian ở nơi đây trở nên yên lặng, căn bản là không có người nào dám ngẩng đầu lên nhìn Lâm Long.

Lâm Long cười, giờ phút này anh ta dùng ánh mắt dương dương đắc ý nhìn Trịnh Khánh Vân.

Lâm Long tin tưởng, giờ phút này Trịnh Khánh Vân hẳn là đã biết được chính mình nên chọn người đàn ông như thế nào rồi.

Người đàn ông mạnh mẽ giống như chính mình đây mới có thể được người phụ nữ của bản thân.

Nhìn thấy những thứ vừa mới diễn ra ở trước mắt này, Trịnh Khánh Vân cũng có chút lo lắng, nói: “Anh rể, cái tên Lâm Long thật là lợi hại, hay là anh đi trước đi, tôi sợ cậu ta đánh anh”

Bùi Nguyên Minh bật cười: “Võ công mèo ba chân mà thôi, sợ cái gì?”

Năm đó lúc còn ở trên chiến trường, Bùi Nguyên Minh đã từng được nhìn thấy cái gì gọi là trường Tu La, từng được trải nghiệm qua thứ được gọi là địa ngục đày ải, cho nên mới vừa rồi khi nhìn thấy Lâm Long so chiêu cùng với Ngô Tiến Chung, trong đánh giá của Bùi Nguyên Minh mà nói thì từng đó bản lĩnh cũng chỉ là một nhóc con ba tuổi quơ tay múa chân ở trước mặt ông nội lớn mà thôi, không khác gì một trò cười cả.

Nếu như Lâm Long muốn dựa vào chút bản lĩnh này để mà uy hiếp anh, vậy thì đơn giản chính là buồn cười đó có được không?

Lúc này, tầm mắt của Lâm Long đã rơi xuống trên người của Bùi Nguyên Minh, anh ta cười lạnh nói: “Ông chú già này, mới vừa rồi tôi bảo anh đi đi nhưng mà anh lại không đi, vậy nên bây giờ dù cho anh có muốn đi cũng không còn kịp nữa rồi”

Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Tôi không có hứng thú bắt nạt một đứa trẻ, chỉ cần cậu xin lỗi Khánh Vân, sau đó đảm bảo rằng sau này cậu không làm phiên Khánh Vân nữa thì chuyện này sẽ chấm dứt tại đây”