Chàng Rể Quyền Quý

Chương 16




CHƯƠNG 16

Lại có một cổ đông nữ đứng ngồi không yên, liên quan đến lợi ích thực tế, cũng không quan tâm đến sự uy nghiêm của Trương Đức Hải và Trương Di Hòa, mở miệng chất vấn tại chỗ: “Anh cả, anh ba, hai người có chuyện gì vậy chứ? Bình thường tập đoàn đều là do hai người quản lý, bây giờ xảy ra vấn đề lớn như vậy, hai người không nên cho chúng tôi một câu trả lời hả?”

Sắc mặt của Trương Di Hòa trắng bệch, ông ta cũng không biết mình đã đắc tội với thần tiên nào, lại ra tay tàn nhẫn như thế với tập đoàn trang sức Trương thị.

Trương Di Hòa nhìn về phía Trương Đức Hải, nói: “Lão tam, cậu có biện pháp giải quyết không, vấn đề mấu chốt hiện tại là các biện pháp chế tài chung của toàn ngành, rõ ràng là ai đó đã nhắm vào tập đoàn của chúng ta.”

Trương Đức Hải cũng không có cách nào khác, sắc mặt tái xanh.

“Chúng ta nên làm rõ người thao túng tất cả chuyện này là ai ngay lập tức, xem xem có chỗ để cứu vãn không.” Trương Đức Hải bất đắc dĩ nói.

Hai người bọn họ là người cầm quyền, cũng hoàn toàn không nghĩ ra rốt cuộc đã đắc tội với người nào, Ai lại có năng lực lớn như thế, trong vòng một ngày lại có thể làm cho tập đoàn Trương thị gần như phá sản?

Nhìn thấy hai người nắm quyền đều không có cách nào trong cùng một lúc, phòng họp lại càng trở nên sôi trào hơn nữa, các cổ đông đều nghị luận ầm ĩ, tranh luận không dừng.

Cốc cốc.

Lúc này, thư ký nữ đeo kính lại bước vào phòng họp một lần nữa, sắc mặt vô cùng sốt ruột.

“Phó tổng giám đốc, vừa có người gọi điện thoại tới, là thư kí Ngô, tổng giám đốc tập đoàn Ninh thị ở Đông Hải, nói là muốn nói chuyện với ngài về chuyện lần này của tập đoàn Trương thị.” Thư ký nữ nghiêm túc nói.

“Tìm tôi hả?” Sắc mặt của Trương Đức Hải nghi hoặc.

Tất cả mọi người đều có biểu cảm thắc mắc, dựa theo lý thuyết, xảy ra chuyện không nên tìm người giữ chức tổng giám đốc là anh cả à?

Tại sao lại tìm anh ba, chẳng lẽ là?

Những người ở đây đều thông minh, lần này tất cả mọi người đều mang theo vẻ mặt hoài nghi nhìn chằm chằm vào Trương Đức Hải.

“Lão tam, chuyện này có liên quan tới cậu? Cậu đã đắc tội với tập đoàn Ninh thị ở Đông Hải?” Trương Di Hòa cũng lạnh lùng nhìn Trương Đức Hải.

Nói đùa cái gì chứ, tập đoàn Ninh thị ở Đông Hải là quái vật khổng lồ, làm sao có thể là thứ mà tập đoàn Trương thị có thể đụng chạm?

Chỉ cần một câu là đã có thể làm tập đoàn Trương thị phải tán gia bại sản.

“Tôi… sao lại là tôi?” Trương Đức Hải vội vàng chối bỏ quan hệ.

“Có đúng không? Kiểu gì thì chúng ta cũng sẽ làm rõ thôi, cậu nghe máy trước đi, mở loa ngoài, xem xem tập đoàn Ninh thị Đông Hải nói cái gì.” Trương Di Hòa lạnh giọng nói.

Mặc dù ông ta giữ chức vị tổng giám đốc tập đoàn Trương thị, nhưng mà trên thực tế sản nghiệp ở trong tay của ông ta hoàn toàn tách biệt với Trương Đức Hải.

Hai người đều chiếm một nửa giang sơn tập đoàn Trương thị, đều có 30% cổ phần.

Nếu như bởi vì chuyện của Trương Đức Hải mà làm liên lụy tới mình, vậy thì cho dù có là anh em ruột đi nữa cũng sẽ trở mặt.

Áp lực của Trương Đức Hải vô cùng to lớn, ông ta nhận điện thoại của thư ký, đưa tới ở trước mặt của tất cả mọi người.

“Ông là Trương Đức Hải?” Đầu dây bên kia điện thoại, âm thanh của thư kí Ngô vô cùng lạnh lẽo.

“Đúng vậy, thư kí Ngô, xin chào ngài.” Trương Đức Hải khách khí nói.