Chàng Rể Quân Vương

Chương 255: Chương 255





Họ và Trương Thác là anh em một nhà, nhưng họ thực hiện bất kỳ mệnh lệnh nào của Trương Thác.

Thanh niên tóc đỏ và những người khác không hề hay biết, vừa rồi tử thần suýt chút nữa đã lấy đi mạng sống của bọn họ.

Sự xuất hiện của những địa ngục hành giả khiến tất cả mọi người đều tập trung chú ý, vốn dĩ nơi này có chút ồn ào, nhưng giờ phút này lại im bặt.

Địa ngục hành giả chậm rãi phát tay áo, lấy ra một chiếc chìa khóa vàng, sau đó ném xuống hồ sâu trước mặt, phát ra giọng nói khàn khàn, khiến người ta không phân biệt được nam nữ: “Chủ nhân nói nhiệm vụ lần này có chút khó khăn, ai lấy được chìa khóa, nhiệm vụ sẽ thuộc về người đó, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hãy dựa vào chìa khóa để đi lên đảo.


Địa ngục hành giả nói xong, không nói lời nào nữa liền chậm rãi xoay người, chậm rãi đi về phía đối diện cái hố.


Chiếc chìa khóa vàng rực rỡ dưới ánh mặt trời rơi xuống giữa hồ.

Hơn một trăm người đứng cạnh hồ chìm vào im lặng, bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, rồi nhìn nhau.

Sau đó mười giây, coi như đã định, tất cả đều lao xuống vực, mục tiêu hướng về chìa khóa.

Được lên đảo Quang Minh là một giắc mơ đối với bắt kỳ ai có mặt tại đây.

Do đó, cuộc chiến sắp bắt đầu!
Không có quy tắc nào trong thế giới ngầm, hay nói cách khác, chỉ có một quy tắc duy nhất, đó là người chiến thắng là vua, người có nắm đắm lớn thì có quyền nói chuyện.

Cũng giống như một võ đài đỉnh cao, tất cả mọi người đều điên cuồng đến giữa hố để đánh bại người trước mặt.

Thanh niên tóc đỏ cùng những người khác không hề cao ngạo mà nhìn đám người trong hố sâu rồi nuốt nước miếng, tuy rằng vừa ra tay kiêu ngạo, cũng là đối xử với Trương Thác, nhưng bọn họ không dám có chút kiêu ngạo đối với phần còn lại là những người trong hó.

Bên trong hồ, có hai người từ các tổ chức hạng hai, họ chỉ là các tổ chức hạng ba.

Khoảng cách giữa các tổ chức hạng hai và các tổ chức hạng ba là đặc biệt rõ ràng.

Bạch Mai Khôi cũng không động đậy, tuy rằng là thủ lĩnh của Thứ Mai, cũng không tệ để so tài với đám người trong hố, nhưng hiện tại tâm lý hoàn toàn khác với những người còn lại, cô ta rất rõ ràng ở đây có nhân vật như thế nào, lần này, cuộc tranh giành chìa khóa có khả năng chỉ là một trò hề.


“Nói đi, người đó còn nói với cô cái gì nữa.

” Giọng nói của Trương Thác đột nhiên vang lên sau lưng Bạch Mai Khôi.

Bạch Mai Khôi quay đầu, cô ta không nhận ra Trương Thác đã đi tới sau lưng mình từ lúc nào, điều này khiến Bạch Mai Khôi phải chắn động trong lòng, sự đáng sợ của chủ nhân thánh nhẫn quả thực không phải điều cô ta có thể đoán được.

Nếu vừa nãy anh muốn lấy mạng mình thì mình đã chết rồi.

Bạch Mai Khôi nuốt nước miếng, ngượng ngùng nói: “Thưa đại nhân, tôi…”
“Nói đi, tôi không trách cô, cô ấy đã biết tôi ở đây, đúng không?” Trương Thác nhìn cái chìa khóa trong hó.

Bạch Mai Khôi gật đầu: “Thưa ngài, cô ấy biết tất cả mọi thứ.



Trương Thác hỏi: “Nói tiếp đi, tôi làm sao có thể nhìn thấy cô ấy?”
Cô ấy nói, nếu lấy được chìa khóa, có thể nhìn thấy cô lâu ấy.

“Lấy được chìa khóa…” Trương Thác nhìn chằm chằm hồ sâu, trong đầu suy nghĩ, Chessia, em muốn làm cái gì?
Anh sẽ hồi hận Trong lúc Trương Thác đang suy nghĩ vấn đề, Quách Phi ở một bên chế nhạo: “Nhóc con, nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa đó làm gì, có cách gì không?”
Quách Phi khinh thường nhìn Trương Thác, thằng nhóc này thật đúng là không biết tự lượng sức mình, không lấy được cái chìa khóa mà còn muốn lấy sao?
Trương Thác vẫn luôn không để ý tới Quách Phi, quay đầu cười với Quách Phi: “Sao, tôi còn không được xem sao?”
Tất nhiên được, nhưng e rằng cũng có người muốn ra đảo!” Quách Phi cố ý nói, khiến cho đám thanh niên tóc đỏ và những người khác bật cười.

“Ra đảo? Dựa vào đám phế vật này?”.