CHƯƠNG 958
“Xoẹt ——!” Một vòng cung sáng mỏng như cánh ve sầu xẹt qua không trung rồi lóe lên trước mặt đám cảnh sát… Sau đó con dao găm bay một vòng trở về tay Tô Loan Loan.
Nhiệt độ trong không khí chợt giảm xuống, toàn bộ văn phòng trở nên lạnh lẽo!
Giờ khắc này, mặt của Từ Tân Hải hoàn toàn biến sắc! Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống trán ông ta!
Tất cả cảnh sát có mặt tại hiện trường chỉ cảm thấy một luồng sát khí lạnh lẽo đè nén khiến họ không tài nào hít thở được!
Chiêu thức bất ngờ của Tô Loan Loan quá đáng sợ! Khoảnh khắc lưỡi dao quét qua… tất cả cảnh sát đều không kịp phản ứng… thậm chí còn không có cơ hội phản kháng! Lúc này, một đám cảnh sát có mặt ở đó đều cảm thấy lạnh hết sống lưng! Nếu con dao kia đi sâu hơn một inch… thì… e rằng cổ bọn họ đã bị cứa đứt!
Mang trong mình tâm thế hoảng sợ, tất cả cảnh sát đều hướng mũi súng về phía Tô Loan Loan! Vào giờ phút này, mùi thuốc súng từ từ bay lên trong không khí… chỉ cần một ngòi nổ, e rằng… sẽ gây ra một vụ hỏa hoạn lớn!
“Được rồi, rút lui đi!” Từ Tân Hải do dự hồi lâu mới hét lên. Trước mắt, một mình Trần Xuân Độ thôi đã khiến bọn họ phải dè chừng rồi… Nếu lần nữa mắc phải sai lầm ở phút then chốt, hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc!
Đám cảnh sát áp giải Trần Xuân Độ đi, trực tiếp đưa anh ra khỏi phòng làm việc!
Trước khi Trần Xuân Độ bị đưa đi, anh còn quay đầu lại liếc nhìn Lê Kim Huyên đang đứng cách xa phòng làm việc, nở một nụ cười trấn an …
Trong phòng làm việc, trước khi Từ Tân Hải rời đi, ông ta nhìn chằm chằm Tô Loan Loan bằng ánh mắt đầy thâm thúy, sau đó chậm rãi rời đi … ông ta có một loại linh cảm không tốt … Người phụ nữ này … Thật không đơn giản chút nào! Nhưng ông ta không thể gây chuyện vào lúc này được, hôm nay bắt được Trần Xuân Độ là may mắn, thời khắc mấu chốt không nên để xảy ra chuyện gì!
Xe cảnh sát ầm ầm chạy đi, chỉ để lại một tập đoàn Toàn Cầu đang hoảng sợ náo động …
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên như dại ra, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc này cô hoàn toàn không biết phải làm sao.
Tô Loan Loan chậm rãi đi ra khỏi văn phòng, nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của Lê Kim Huyên, cô không khỏi khuyên nhủ: “Yên tâm đi mà, anh ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Đôi mắt xinh đẹp đang dại ra của Lê Kim Huyên ngước mắt lên nhìn Tô Loan Loan.
Tô Loan Loan cười thâm thúy: “Tin tưởng tôi đi.”
Trong nháy mắt, Lê Kim Huyên thừ người ra.
Lê Kim Huyên hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình. Trần Xuân Độ bị bắt cũng được mấy lần, lần nào anh ta cũng có thể được thả ra mà không xảy ra chuyện gì. Lần này, nhất định cũng sẽ ổn thôi! Lê Kim Huyên tự an ủi bản thân như vậy.
Nghĩ đến đây, suy nghĩ của Lê Kim Huyên bắt đầu thay đổi, vào lúc này, tất cả những gì cô có thể làm là cố gắng hết sức để tìm người! Chuyện đầu tiên là cô gọi cho cha mình …
Khi biết Trần Xuân Độ gặp chuyện không may, Lê Duy Dương vô cùng sửng sốt, lập tức huy động mọi nguồn lực, địa chỉ liên hệ ở thành phố T, trực tiếp thuê toàn bộ luật sư của một công ty luật nổi tiếng, nhất định phải đưa Trần Xuân Độ ra ngoài nhà giam!
… Hơn mười chiếc xe cảnh sát đang nhấp nháy ánh đèn, đang rít gào dẫn đường, chạy như bay về phía đồn cảnh sát …
Trần Xuân Độ bị giam trong một chiếc xe tù, tay và chân đều bị còng lại, nhưng khuôn mặt của anh ta vẫn bình tĩnh lạ thường. Nhìn cảnh vật không ngừng lướt qua bên ngoài cửa sổ xe … Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên một nụ cười phức tạp thâm trầm … Có vẻ như ở thành phố T này, có rất nhiều người tự mình đi tìm đường chết nhỉ …
Xe cảnh sát chạy đến cục cảnh sát, Trần Xuân Độ bị mười mấy tên cảnh sát trói lại áp giải vào cục. Anh bị giam thẳng vào phòng giam, sau đó từng tầng nhốt lại! Có hơn mười mấy tên cảnh sát canh giữ trực tiếp trước cửa phòng giam!