CHƯƠNG 892
Vào lúc này, một giọng nói trầm ổn đột nhiên phát ra từ chiếc xe Lexus.
“Takeuchi, lui ra trước đi, đừng quên vẫn còn chuyện chính.”
Giọng nói kia vừa vang lên, luồng sát khí của Takeuchi đột nhiên ngưng tụ, rồi dần dần rút đi … Vũ khí cũng từ từ thu vào trong vỏ bọc của nó, mọi thứ … Yên ổn trở lại.
Takeuchi lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, đó là một loại ánh mắt như nhìn thấy người chết! Đúng vậy …
Trong mắt Takeuchi … Trần Xuân Độ đã trở thành người chết!
Khi Takeuchi lui ra, cánh cửa của chiếc xe Lexus từ từ mở ra …
Một người đàn ông mặc kimono Nước J chậm rãi bước ra khỏi xe, mái tóc dài buộc lại, khuôn mặt trầm như giếng cổ không chút biểu cảm, trên ngực trái còn có thêu một chữ ‘Miya ‘, như thể là biểu tượng nói lên thân phận của gã ta.
Đám võ sĩ Nước J đều cúi chào, lấy lễ nghi tôn trọng ở Nước J để thể hiện sự tôn kính của họ đối với gã ta.
“Bảo Lê Kim Huyên đi ra để tạ tội với tôi.” Yamamoto Miya âm trầm vô cùng, toát ra khí thế bất phàm khiến cho người ta không dám chống cự!
“Đồ Nước J nhỏ nhoi kia, tao khuyên đám Yamamoto ngoan ngoãn trở về Nước J đi… Nước C, không phải là nơi tụi mày có thể tùy tiện tới đâu…”Trần Xuân Độ đang hút thuốc, thờ ơ nhìn Yamamoto Miya, giọng điệu kiêu ngạo không kiềm chế được, không chút sợ hãi nào với những người nước J này.
Yamamoto Miya khoanh tay, ánh mắt quét nhẹ Trần Xuân Độ: “Mày là ai?” Giọng nói của gã ta rất bình tĩnh, không có chút thăng trầm nào, giống như không có đặt người nước C ở trong mắt.
Trần Xuân Độ mắt hơi nheo lại: “Mày, mày không biết tao là ai sao?”
Yamamoto Miya nghe xong lại liếc hắn một cái, khóe miệng mang theo một tia giễu cợt: “Thứ kiến con như người nước C, không xứng bước vào tầm mắt của ta.”
Nghe vậy, Trần Xuân Độ chỉ cười … Nụ cười đầy ẩn ý: “Xem ra … Mày thật sự không biết tao là ai rồi …”
Quả thực, có thể ở trước mặt Long Vương không kiêng nể như vậy … Có thể thấy được người Nước J trước mặt thật sự không biết gì … Xem ra chỉ là lâu la của tổ chức Yamamoto, bằng không, gã ta làm sao có thể không nhận ra thân phận của Trần Xuân Độ được chứ … Dám làm càn như vậy trước mặt Long Vương?
“Hôm nay, nếu Lê Kim Huyên không bước ra đây, chúng ta sẽ chặn cửa tập đoàn nhà họ Lê, sau đó …
Tàn sát đẫm máu…” Khuôn mặt Takeuchi sau lưng mang theo sự lạnh lùng, lạnh lẽo như băng, như một tử thần đến từ địa ngục!
Ngay khi lời nói của gã ta nói ra, không khí đột nhiên lạnh đi! Nhóm đồng nghiệp xung quanh đều sợ hãi!
Họ liên tục rút lui tránh né! Tất cả mọi người đều bị lời nói của đám người Nước J dọa sợ.
Ánh mắt Trần Xuân Độ cực kỳ bình tĩnh, anh từ từ thả tàn thuốc xuống, trong tay áo bên phải … Một vầng sáng đen chậm rãi hiện lên …
“Xem ra hôm nay … Lại phải phá giới rồi …” Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, không có chút cảm xúc dao động nào. Sau khi anh trở về nước C đã thề sẽ không giết người nữa…Bởi vì anh không muốn nước C của anh dính phải sự dơ bẩn này…Nhưng giờ phút này, đám Nước J này lại ép anh phải phá vỡ lời thề kia! Người Nước J muốn tàn sát tập đoàn Lê Thị? Vậy, trước khi họ động thủ…Long Vương anh sẽ tàn sát hết đám người nước J này!
“Tôi là Lê Kim Huyên!” Đúng lúc này, một giọng nói từ tính đột nhiên vang lên từ phía sau!
Chỉ nhìn thấy tổng giám đốc nữ thần Lê Kim Huyên bước xuống xe, lạnh lùng bước đi trên đôi giày cao gót.
Trần Xuân Độ sửng sốt một chút, vô thức che chở Lê Kim Huyên ở phía sau: “Em ra đây làm gì vậy?”