CHƯƠNG 855
“Rầm!” Giles đập mạnh bàn, chiếc bàn cầu nguyện phía trước lập tức nứt toạc.
“Cậu nói cái gì?” Vẻ mặt Giles đột nhiên dữ tợn. Lúc này, anh ta không còn dáng vẻ bình tĩnh nữa, mặt biến sắc.
“Richard được lệnh đến nước C, lúc đàm phán với tập đoàn Lê thị thì bị Long Vương đánh bị thương nặng, giám định thương tật cấp chín, tàn phế suốt đời…” Giọng tên thuộc hạ run rẩy, báo cáo chi tiết sự việc.
Lúc này, con trai trưởng của gia tộc Richard, tín đồ ngoan đạo nhất của Cơ Đốc giáo đã hoàn toàn tức giận! Anh ta siết chặt nắm đấm, phát ra tiếng răng rắc. Giles nổi giận rồi, tất cả phong thái lịch lãm của anh ta, vẻ điềm đạm của tín đồ đều đã biến mất. Giờ đây anh ta chỉ còn lại cơn giận dữ mất kiểm soát.
Linh mục thấy thế thì chậm rãi đi tới, kiên nhẫn khuyên nhủ: “Thế tử, mọi thứ đều có thiên đường địa ngục, cầu chúa phù hộ. Thế tử không nên giận dữ, phải giữ điềm tĩnh, bình thản… Thiên đường và địa ngục, sai một li thì đi một dặm…”
“Cút!” Giles nổi giận, mặt mày hung dữ, tung một cú đấm mạnh.
“Bộp.” Cú đấm giáng vào lồng ngực của linh mục, cả người linh mục bay đi.
Con trai trưởng của gia tộc Richard đã hoàn toàn nổi giận, cơn giận mất kiểm soát.
…
Chạng vạng, Trần Xuân Độ lái xe chở nữ thần tổng giám đốc về nhà.
Hôm nay Lê Duy Dương lại muốn uống rượu, nhưng bị vợ và con gái ra sức ngăn cản.
Thế nên Lê Duy Dương chỉ đành ăn cơm khô khan, do không uống rượu nên bữa cơm tối này ăn rất nhanh. Ăn xong, Lê Kim Huyên nói với Trần Xuân Độ: “Anh đi theo tôi.”
Nói xong, nữ thần tổng giám đốc xỏ đôi dép lê bằng bông, đi thẳng lên cầu thang.
Lê Kim Huyên đưa Trần Xuân Độ lên lầu.
Trần Xuân Độ được Lê Kim Huyên dẫn vào phòng sách, đóng cửa lại.
“Ngồi đi.” Lê Kim Huyên bảo Trần Xuân Độ ngồi xuống, sau đó cô cũng ngồi trên sofa trong phòng.
“Sao vậy?” Trần Xuân Độ cảm giác có gì đó không ổn, anh hỏi.
Lê Kim Huyên pha cho anh một tách trà xanh, điều này khiến Trần Xuân Độ vừa mừng vừa lo. Hương trà đậm đà phả ra, nữ thần tổng giám đốc thơm ngát ngồi bên cạnh, cuộc đời bỗng trở nên tươi đẹp.
“Anh có thể kể cho tôi việc về gia tộc Richard hôm nay không?” Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, hỏi.
Trần Xuân Độ ngập ngừng, anh biết Lê Kim Huyên chắc chắn sẽ hỏi việc này.
“Gia tộc Richard… Thực ra chỉ là một gia tộc nhỏ ở châu Âu thôi. Bình thường dựa vào đầu tư ngân hàng để kiếm sống, làm về mua bán vốn đầu tư.” Trần Xuân Độ chậm rãi giải thích, cuối cùng không nói hết, không giải thích hết chi tiết về gia tộc này, vì anh không muốn Lê Kim Huyên lo lắng.
Nghe lời giải thích của anh, Lê Kim Huyên sửng sốt, nói một cách ngờ vực: “Chỉ đơn giản như vậy?”
Trần Xuân Độ gật đầu: “Đúng vậy… chỉ là một gia tộc nước ngoài mà thôi, không có gì đáng để ý, em yên tâm đi.”
“Ai sống ở nước ngoài một thời gian thì đều biết.” Trần Xuân Độ cười bổ sung, đánh tan nghi ngờ của Lê Kim Huyên.
Nhưng Lê Kim Huyên cau mày, cô cũng từng du học, sao cô chưa nghe nói bao giờ?
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lóe lên, nhìn chòng chọc vào anh, như thể muốn nhìn ra điều gì đó trong mắt anh. Nhưng vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, không hề có chút gợn sóng nào.
Tâm trạng của cô hơi phức tạp, yên tâm sao? Ngay cả đối thủ là ai cô còn không biết, sao mà yên tâm được? Huống hồ hôm nay, tên Richard đó như một tên điên, luôn mồm nói thế lực lớn mạnh của gia tộc Richard. Nhớ lại những vũ khí đáng sợ và kỳ quặc trên người hắn ta, Lê Kim Huyên nheo mắt lại. Nếu gia tộc có thế lực bình thường, có thể có được trang bị vũ khí đáng sợ và hiếm lạ như vậy sao? Những thứ này đều thể hiện sự bí ẩn của gia tộc Richard.
Trần Xuân Độ chậm rãi nhấp một ngụm trà xanh, thưởng thức vị trà do nữ thần pha cho, rất độc đáo, rất thơm.
“Không cần lo lắng, có anh ở đây, gia tộc Richard đó không dám làm gì em đâu. Huống chi đây là nước C, bọn họ chỉ là một thế lực nước ngoài, có thể gây ra sóng gió gì chứ?” Trần Xuân Độ bình tĩnh nói.
Trong lòng Lê Kim Huyên càng thêm lo lắng, cô lờ mờ cảm thấy… chắc chắn gia tộc đó không đơn giản.