CHƯƠNG 850
Trần Xuân Độ chậm rãi bước tới, túm lấy cái mũ trên đầu hắn, lạnh lùng chế nhạo: “Mày đang đội cái gì đây? Tưởng mình đang đóng tiểu phẩm à?”
“Đây là mũ quý ông…” Richard giải thích.
“Chát!” Trần Xuân Độ lại vung thêm cái tát nữa.
Richard bị tát ngớ người, miệng trào máu.
“Mày! Sao mày có thể sỉ nhục tao như thế?” Trên mặt Richard là vẻ không cam lòng và phẫn nộ, liên tiếp nhận mấy phát tát từ Trần Xuân Độ dù là kiến cũng sẽ tức giận, huống chi là Richard, thành viên đời thứ sáu của gia tộc Richard!
“Sỉ nhục? Mày có đáng để tao sỉ nhục không?” Ánh mắt Trần Xuân Độ châm biếm, mang theo vẻ khinh thường.
“Đừng tưởng tao thật sự sợ mày.” Richard gắng gượng chống ngực, phẫn nộ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ! Tuy ngoài mặt hắn mạnh miệng vậy chứ trái tim không ngừng run rẩy nói cho hắn biết lúc này hắn đang sợ hãi thế nào! Bởi vì người đứng trước mặt hắn là Long Vương, Long Vương làm chấn động thế giới.
Trần Xuân Độ chậm rãi bước lên.
Cơ thể rắn chắc của Richard đột nhiên run lên, hắn lùi lại vài bước.
“Tao cảnh cáo mày… Hôm… Hôm nay Richard tao nhận mệnh lệnh của gia tộc tới đây đấy, mày không được động vào tao, nếu không… mày sẽ thành kẻ thù của gia tộc Richard!”
Người Trần Xuân Độ loé lên, một cái tát nữa lại vung ra.
Richard bị tát bay lên không trung, xoay vài vòng trong không trung rồi nặng nề ngã xuống đất, miệng hộc máu, vô cùng thê thảm.
“Trở thành kẻ thù của gia tộ Richard chúng mày? Hờ…” Trần Xuân Độ cười nhìn Richard đang nằm trên đất cực kỳ mỉa mai, dường như rất châm biếm: “Tao đang cân nhắc có nên nhổ tận gốc chúng mày không đây…”
Nghe thấy câu này của Trần Xuân Độ, vẻ mặt Richard chợt thay đổi.
“Mày… Mày đang công khai đối đầu với gia tộc Richard chúng tao sao?”
Lê Kim Huyên ở bên cạnh nhìn cảnh tượng này với ánh mắt đờ đẫn, nghi ngờ trong lòng càng lúc càng nhiều. Quả nhiên Trần Xuân Độ biết gia tộc Richard, anh nói muốn nhổ tận gốc nhà đối phương, anh nói đùa hay nói thật vậy? Lê Kim Huyên nghi ngờ không chắc chắn, cô càng tò mò thân phận của anh hơn, rốt cuộc anh có thân phận gì?
Trần Xuân Độ từng bước tiến lên, giễu cợt: “Đối đầu với gia tộc Richard? Gia tộc Richard của chúng mày là cái thá gì mà cũng xứng để tao nhắc tới?”
Trần Xuân Độ vừa dứt lời, bầu không khí như đang rung chuyển.
Richard lại hộc ra một búng máu, trông cực kỳ thảm hại.
Cô thư kí xinh đẹp bên cạnh tái cả mặt, cảnh tượng này khiến cô ta vô cùng sợ hãi.
“Tao đã cảnh cáo chúng mày, cho chúng mày cơ hội, tại sao gia tộc Richard chúng mày không quý trọng chứ?” Trần Xuân Độ bước chậm lên trước, để lại một dấu chân rất sâu trên sàn gỗ lim ở trước mặt.
Richard run bần bật lùi lại: “Mày… Mày đừng lại đây!”
Trần Xuân Độ tiến thêm một bước, nắm chặt lấy cổ áo Richard rồi nhấc bổng hắn ta lên.
“Gia tộc Richard, món nợ trước đây chúng mày đến nước C gây hấn tao còn chưa tính với chúng mày đâu, thế mà chúng mày còn dám chủ động tìm tới cửa?” Giọng Trần Xuân Độ lạnh như hầm băng: “Mày nghĩ nước C là nơi chúng mày có thể tuỳ ý xâm phạm sao?”
Giọng nói của anh rất hùng hồn, ngầm ẩn sức chấn động khiến Richard ù cả tai.
“Gia tộc Richard chúng tao có thoả thuận liên minh với thương hội ngân hàng thế giới, chúng tao có thân phận đặc biệt, nước C không được ra tay với tao…” Richard run rẩy nói như đang nắm giữ điểm yếu đầy uy hiếp.
“Không được ra tay?” Trần Xuân Độ đột nhiên ném hắn ta lên cao, sau đó bóp chặt lấy cổ hắn ta ngay khi hắn ta rơi xuống.