CHƯƠNG 809
Anh mắt Kinh lại đột nhiên run lên … Gã đè nén sự không yên trong lòng, đáy mắt vẫn như cũ thâm thúy, chậm rãi hỏi: “Hốt hoảng cái gì chứ? Xảy ra chuyện gì?!”
“Thất bại rồi! Còn có mấy đợt sát thủ bị Long Vương phản sát!” Thủ hạ quỳ rạp xuống đất, giọng nói run lên kinh hãi!
Ầm! Nghe đến đây, thân thể của Kinh đột nhiên run lên! Một cơn chấn động lớn ập vào tim gã! Thất bại sao?! Thất bại sao! Nhiều thế lực khủng bố ở Yên Kinh vậy mà cũng không thắng nổi…Hết thảy ván cờ này chỉ vì chém chết Long Vương! Nhưng giờ phút này lại truyền tới tin tức chấn động như thế! Tất cả thành viên tiến tới vây giết…Toàn bộ đều chết hết?! Đều này sao có thể chứ! Điều này sao có thể chứ!!
Kinh nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, sắc mặt vặn vẹo, trái tim kịch liệt run lên, gã vì khiến Long Vương chết, dám để những tên sát thủ kia ở Yên Kinh đại khai sát giới, gã cũng nhịn nhưng hiện tại Long vương vẫn hoàn toàn bình yên vô sự!
“Lê Hồng, thứ rác rưởi này, lệnh truy nã trên cũng hoàn toàn không có tác dụng.” Hộ đứng kế bên lạnh giọng nói.
“Chúng ta chỉ muốn mượn đao giết người, ai có thể nghĩ đến mấy năm nay thực lực của tên đó lại tiến bộ nhanh như vậy, năm đó tên đó được ca ngợi là người mạnh nhất Yên Kinh, đạt tới thân thể cực hạn…Mấy năm nay, tên đó rốt cuộc đã trãi qua cái gì mới có thể trở nên mạnh như thế, vượt qua dự tính của chúng ta…” Ngay sau đó, Kinh nhanh chóng bình tĩnh lại, sắc mặt vẫn thâm thúy như trước.
“Anh có biện pháp nào không?” Hộ nhìn về phía Kinh.
“Biện pháp tốt nhất chính là tăng phần thưởng lên.” Kinh chậm rãi mở miệng.
“Tăng phần thưởng sao?” Hộ kinh ngạc, vẻ mặt không rõ.
“Đám sát thủ đó không thể giải quyết được, vì sao còn muốn tăng thưởng chứ?” Hộ hỏi.
“Bởi vì cao thủ chân chính còn chưa xuất hiện, anh cho rằng 3000 tỷ có thể đả động tới họ không?” Kinh mỉm cười đầy ẩn ý: “Sát thủ đứng đầu đã sớm không còn bị tiền tài làm rung động, chỉ có thể tăng thêm phần thưởng có thể để cho cả đám sát thủ biết được rồi truyền đến tai bọn họ.” Kinh dừng một chút, tiếp tục nói: “Cho dù không có nhóm sát thủ nào đứng ra nhưng cũng đủ để cho Long Vương tiêu hao thể lực, chúng ta cũng có thể để cho cả chiến phòng Yên Kinh giết chết chỉ bằng một đòn.”
“Ngay cả chiến phòng cũng phải vận dụng? Anh chắc chứ, lỡ như không xử lý tốt chuyện này, hậu quả không thể gánh nổi đâu!” Hộ nghe thấy Kinh chuẩn bị vận dụng chiến phòng Yên Kinh, sắc mặt rốt cuộc cũng dao động, trở nên vô cùng kiêng kỵ, là người tồn tại ngang cấp bậc với Kinh, gã biết rõ, một khi Long Vương không chết, việc này không có che dấu tốt, nếu bị cho ra ngoài ánh sáng lẽ bị bỏ tù!
“Anh yên tâm đi, giờ phút này Lê Hồng đang thầm nghĩ làm sao để giết chết Long Vương, tôi sẽ giúp ông ta hoàn thành tâm nguyện này, ông ta cảm kích còn không kịp, chỉ lấy năng lực của ông ta, hoàn toàn có thể khiến cho việc này như chưa từng xảy ra.” Kinh bình tĩnh lạnh nhạt, dáng vẻ như đã tính toán hết rồi, hệt như biết trước được hết thảy sự việc.
Lúc này Hộ mới phản ứng lại, nhìn về phía Kinh, than nhẹ một tiếng: “Lòng người khó đoán, nhưng anh cũng đã tính toán hết tất cả rồi, chỉ chờ Long Vương tiến vào cuộc chơi thôi.”
“Tôi và anh đã chịu nhiều khuất nhục như vậy, đương nhiên là tôi không thể bỏ qua cho tên đó rồi, năm đó để cho nó may mắn trốn thoát, hôm nay tôi nhất định sẽ không bao giờ giẫm lên vết xe đổ đó nữa.”
Sắc mặt của Kinh lạnh lẽo.
……
Trong khách sạn, trong phòng của Tô Loan Loan, cô đang ngồi trước máy vi tính, nhìn thấy phần thưởng được đăng trên trang mạng web đen trước mặt, nhíu mày.
Lại có người ra giá cao, việc đầu tiên khi treo thưởng chính là giết chết Long Vương, hơn nửa phần thưởng này là chín ngàn tỷ, gấp ba lần so với trước kia!
Long Vương càng ngày càng nguy hiểm, Tô Loan Loan không khỏi lo lắng cho Trần Xuân Độ, toàn bộ sát thủ Yên Kinh chuẩn bị động thủ, bao gồm nhiều tổ chức không nằm ở Yên Kinh cũng đều dồn dập đến Yên Kinh!
Nếu cứ tiếp tục chuyện này, Trần Xuân Độ có thể sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai!
Đột nhiên, tiếng chuông cửa vang lên, Tô Loan Loan hoàn hồn, tắt máy tính, đứng dậy mở cửa, nhìn thấy Lê Kim Huyên đang đứng ở cửa.
Lúc này chưa qua được bao lâu mà Lê Kim Huyên trở nên phờ phạc hơn trước rất nhiều.
“Vẫn chưa có tin tức của anh ấy à, đến cuối cùng thì anh ấy đang ở đâu chứ?” Lê Kim Huyên khẽ hỏi, giọng nói của cô cũng đã trở nên khàn khàn.
Tô Loan Loan lắc đầu, Lê Kim Huyên nhìn về phía Tô Loan Loan, đột nhiên hỏi: “Cô có cảm thấy người đó là anh ấy không? Nếu thật sự là anh ấy thì sao có thể tự tin đi tới nhà họ Lê được chứ, anh ấy rốt cuộc là ai hả?”
Trên mặt Lê Kim Huyên đặt ra ba câu hỏi, lúc này dù là kẻ ngốc ở cùng với Trần Xuân Độ một khoảng thời gian sẽ cảm thấy được trong khoảng thời gian này Trần Xuân Độ có đủ thứ chuyện không thích hợp.