Chàng Rể Phế Vật

Chương 802




CHƯƠNG 802


Nhưng vào lúc này! Đột nhiên! Một luồng khí lạnh lẽo kịch liệt mà kinh khủng ùa tới trong khoảnh khắc!


Bất chợt, một tiếng rồng gầm lên quanh quẩn trong hư không!


Con ngươi của chín tên sát thủ đều co rụt lại… sắc mặt cũng bất chợt thay đổi kịch liệt!


Giờ khắc này… Trước mắt họ… Đột nhiên có một luồng ánh sáng màu đen nhanh như tia chớp xuất hiện!


Sắc mặt của tất cả sát thủ lập tức trắng bệch! Đây là… Long Nha sao?! Hay là??!


Đột nhiên, Trần Xuân Độ mở bừng mắt ra! Trong ánh mắt anh… tơ máu trải rộng vô tận! Cả đôi mắt đều biến thành màu đỏ tươi của máu!


Lúc này, Trần Xuân Độ trở nên vô cùng lạ lẫm… anh cầm thanh Long Nha trong tay, khí chất bất chợt thay đổi!


Sắc mặt của chín tên thích khách trở nên ngưng trọng, tất cả đều liếc mắt nhìn nhau!


“Giết!” Chín tên thích khách quát lớn lên một tiếng, thân thể nhanh chóng phóng vụt về phía Trần Xuân Độ một cách mãnh liệt! Tình thế thay đổi, bọn họ cần phải giết chết mục tiêu trong một kích, diệt trừ hậu hoạn!


Một thanh dao quân dụng mạnh mẽ đâm tới trước mặt Trần Xuân Độ: “Coong!” Đột nhiên! Trần Xuân Độ đưa tay ra, dùng tay không mà nắm lấy chặt lấy thanh dao quân dụng này!


Bàn tay của anh bị dao quân dụng sắc bén cắt rách, máu tươi tràn ra! Nhưng khóe miệng của anh lại giương lên một độ cong đầy máu tanh quỷ dị! Giờ khắc này Trần Xuân Độ giống như ma quỷ vậy!


“Cạch!” Trần Xuân Độ dùng sức bàn tay mà trực tiếp siết cho thanh dao quân dụng kia vỡ nát!


Bàn tay anh mạnh mẽ siết chặt lại rồi đấm một quyền ra!


“Phụt…!” Một quyền này, giống như ác ma đang gào thét! Trong nháy mắt, một quyền này đã đấm xuyên qua phần đầu của thích khách!


Máu tanh bắn phụt tung tóe!


Trần Xuân Độ chậm rãi thu nắm đấm lại… Phần đầu của tên thích khách kia trực tiếp bị đánh xuyên thủng… giữa mi tâm hiện ra một lỗ thủng hình nắm đấm to lớn mà kinh khủng!


Sắc mặt của tám tên thích khách còn lại thay đổi kịch liệt! Sát khí cũng vặn vẹo!


“Kết trận!” Đám thích khách quát lớn lên một tiếng, tám bóng dáng đan xen vào nhau hình thành một cái sát trận vô cùng đáng sợ!


Sát trận vừa được tạo ra thì ám sát vạn linh hồn!


Trong đêm mưa tầm tã, tám bóng dáng nhanh chóng đánh tới… ánh đao vô tận chém nát cả hư không…!


Tất cả đều nhắm vào tám tử huyệt trên cơ thể của Trần Xuân Độ mà đâm tới!


Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, trong mắt hằn tia máu đỏ… tản mát ra một cỗ hơi thở quỷ dị ngập trời! Anh, đang cười! Cười đến mức đáng sợ mà kỳ dị!


“Giết…!” Trần Xuân Độ quát lớn lên một tiếng! Tay phải của anh bỗng nhiên xoay tròn!


“Coong…!” Long Nha chấn động ầm ầm, giống như đang trả lời lại Trần Xuân Độ vậy!


“Phá!” Con ngươi của Trần Xuân Độ đỏ ngầu đầy dữ tợn, anh cầm chặt thanh dao găm trong tay rồi đâm ra một kiếm… rồi hóa thành hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm!


Ngàn vạn bóng kiếm thổi quét qua đêm tối: “Phụt phụt phụt…!” Bóng kiếm vô tận trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể của một tên sát thủ…! Vạn kiếm xuyên tim!


Cả cơ thể của tên sát thủ kia bị đâm thủng thành trăm ngàn lỗ… Trong nháy mắt, cơ thể đã trải ra vô số vết thương hình vết kiếm đâm xuyên qua! Sát thủ cúi đầu nhìn cơ thể của mình với vẻ không dám tin… Một giây sau, thi thể của gã ta đã chậm rãi mà ngã xuống mặt đất… Một tên thích khách lan tràn sự chết chóc, dao quân dụng đâm tới một cách mãnh liệt… Nhưng đúng lúc này…! Đột nhiên, hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm gào thét kịch liệt rồi ùa tới!


“Vèo vèo vèo…!” Thân thể của thích khách… Trong nháy mắt đã chìm trong sự bao phủ và bị bóng kiếm vô tận cắn nuốt!