CHƯƠNG 768
Ở phía sau, vô số vệ sĩ đang giận dữ đuổi theo!
Đột nhiên… dưới lớp mặt nạ, mắt Trần Xuân Độ híp lại, khóe miệng anh cong lên.
Bỗng chốc, dưới chân Trần Xuân Độ tích tụ sức lực!
“Vụt!” Anh chợt bay lên không trung, mặt đất dưới chân đã nứt toác.
Vô số tia lửa của súng ống bắn lên không trung, định cản đường anh!
Bóng dáng Trần Xuân Độ như con rồng dài thoát ra khỏi vỏ! Vọt mạnh lên không, xoay nhanh, sau đó đột nhiên lao về phía cầu thang.
…
Ở tầng cao nhất của khách sạn, sân bay trực thăng đã chuẩn bị sẵn máy bay, phi công khẩn cấp khởi động máy bay, cánh quạt khổng lồ từ từ khởi động. Sau đó tăng tốc độ quay, phát ra tiếng động cơ rất lớn của cánh quạt.
Sắc mặt Lê Thần Vũ tái nhợt và dữ tợn, anh ta được đám thuộc hạ đỡ, lao thẳng lên sân thượng, chạy một mạch về phía máy bay trực thăng!
Trong khách sạn, lúc loáng thoáng nghe thấy tiếng máy bay trực thăng, ánh mắt Trần Xuân Độ chợt ngưng lại! Anh chẳng có lòng dạ đâu mà đi dây dưa với đám người này, cơ thể chợt lóe lên, cả người gần như biến thành một tia điện, tốc độ leo cầu thang nhanh gấp mấy lần!
Bóng dáng Trần Xuân Độ nhanh như tia chớp, đột ngột tông đổ cánh cửa sắt vừa dày vừa nặng ở tầng thượng, lao thẳng ra ngoài!
Lúc này, chiếc trực thăng ở sân bay đang chầm chậm cất cánh!
Lê Thần Vũ ngồi trong khoang máy bay, lúc nhìn thấy Trần Xuân Độ đột ngột xuất hiện, sắc mặt anh ta bỗng trở nên vô cùng lạnh lùng u ám!
“Nhanh lên! Mau cất cánh!” Lê Thần Vũ sợ hãi hét lớn.
Phi công vội đẩy số lên!
Trực thăng lập tức bay lên bầu trời.
Trên tầng thượng, đám thuộc hạ của Lê Thần Vũ mặt mày u ám, bỗng rút vũ khí ra, vây chặn trước mặt Trần Xuân Độ!
“Bắn cho tôi! Bắn cho anh ta thành thịt vụn!” Giọng nói khát máu đáng sợ của Lê Thần Vũ chợt vọng ra từ chiếc máy bay trực thăng trên không trung.
Tất cả súng của đám vệ sĩ trên sân thượng lập tức nhắm vào Trần Xuân Độ… bắn liên tục!
“Đùng đoàng!” Đạn lũ lượt bay về phía Trần Xuân Độ, anh đột nhiên biến thành bóng mờ lao ra.
“Ầm!” Đám vệ sĩ trước mặt bị một cái bóng mờ va bay ra ngoài.
Vẻ mặt của Trần Xuân Độ vô cùng lạnh lùng, anh bỗng tăng tốc, hai chân phóng nhanh như một con báo săn hung tợn.
Anh chỉ để lại một chuỗi bóng mờ trên sân thượng… Đột nhiên… anh giẫm mạnh, bật nhảy lên cao rồi lao ra khỏi sân thượng! Trông anh như chú chim ưng, bật nhảy lên không trung, xông thẳng về phía chiếc máy bay trực thăng.
Khi nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, sắc mặt Lê Thần Vũ lập tức trắng bệch.
“Cất cánh! Mau cất cánh!” Lê Thần Vũ kinh hãi, anh ta vừa giục phi công mau bay lên, vừa rút súng ra bắn liên tiếp vào người Trần Xuân Độ.
“Đùng đùng đùng!” Vô số viên đạn bay vèo về phía Trần Xuân Độ đang lơ lửng trên không trung.
Trần Xuân Độ né tránh, cầm dao găm Long Nha chém rơi đạn, phóng nhanh về phía máy bay trực thăng.
Cùng lúc đó, trên sân thượng, mấy trăm tên bảo vệ cũng lập tức xông lên! Khi nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy, tất cả cảnh sát đều sững sờ!
Vô số viên đạn bắn thẳng vào người Trần Xuân Độ.
Hành động của Trần Xuân Độ bị ngăn trở, dao găm Long Nha liên tục lấp loé tránh đạn.
Trong nháy mắt đó, tay Trần Xuân Độ chỉ còn cách chút xíu nữa là có thể nắm lấy càng hạ cánh của máy bay trực thăng, nhưng cuối cùng lại trượt mất.
Máy bay trực thăng dọc theo đỉnh đầu Trần Xuân Độ bay nhanh lên cao, anh cũng bị trọng lực tác dụng lên người mà rơi nhanh xuống đất.