CHƯƠNG 749
Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, không ngừng tấn công đánh trả!
“Keng keng keng…!” Hai vũ khí giao tranh kịch liệt, chấn động không trung sinh ra tia lửa kinh hoàng!
Không khí chấn động vang dội!
Ngân long trong tay Nhị lang Dương Trường Không rung lên dữ dội, tập kích bất ngờ kịch liệt từ phía sau Trần Xuân Độ… Đột nhiên, Ngân long thương bay vút lên không trung…! Chém!
Bỗng chốc… con ngươi của Trần Xuân Độ co rút lại! Thân hình đột ngột tránh né!
“Rẹt…!” Ngân long thương đáng sợ phía sau chém xuống khoảng không… hung hãn chém xuống dọc theo nơi cách cổ Trần Xuân Độ mấy xăng-ti-mét! Kèm theo tiếng gió rít tương đương tiếng mấy mươi ngàn quân!
“Ầm…!” Ngân long thương rơi xuống đất… Cả một vùng lập tức nứt toác, sụp đổ… bụi bay mù mịt!
Giữa sấm chớp rền vang, phía Trần Xuân Độ… lại có tiếng Hắc long gầm thét đáng sợ xông tới…!
Phương thức di chuyển của Đại lang Dương Nhạn Quá giống như sao rơi thoắt ẩn thoắt hiện… tập kích tới kịch liệt… Hoắc long thương nở rộ dưới ánh mặt trời với sát khí đáng sợ!
Hắc long thương gầm gừ, nhanh như tia chớp… nhanh chóng xuyên thủng không khí… đâm khủng khiếp về phía ngực của Trần Xuân Độ trong nháy mắt… Một đòn, tất chết!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương dữ tợn, con ngươi của Trần Xuân Độ bỗng nhiên đông lại! Vào lúc này…
máu tàn sát nổi dậy trong lòng anh… không thể tiếp tục cất giấu! Giờ phút này, anh… hóa thành rồng! Đầu rồng độc nhất vô nhị!
Phía trước… Hắc long thương lao nhanh tới… về nơi trái tim trước ngực Trần Xuân Độ… sát khí kinh hãi, rợn người!
Bỗng dưng! Trần Xuân Độ lập tức giơ tay lên… Cánh tay anh gần như biến thành hư ảnh của tia chớp…!
“Keng!” Bàn tay anh… ra sức nắm chặt lấy trường thương đang đâm nhanh tới!
Mũi thương… chỉ cách ngực Trần Xuân Độ một xăng-ti-mét…! Nhưng ở ngay khoảng cách một xăng-timét này… trường thương uy nghiêm đáng sợ này đã bị chặn lại và treo lơ lửng!
Chỉ thấy bàn tay Trần Xuân Độ đang nắm chặt trường thương đáng sợ này… như thể mọi sự tấn công xung quanh… đều bị bóp tắt!
“Chết…!” Sắc mặt Đại lang Dương Nhạn Quá tàn nhẫn hung ác, rống lên, trường thương đột nhiên tích lực… lại lần nữa đâm tới! Muốn đâm triệt để, xuyên qua tim gan Trần Xuân Độ đến chết!
Sức mạnh của trường thương đen nhánh tăng vọt… một trận oanh tạc kinh khủng ngút trời! Mũi thương cách ngực Trần Xuân Độ lại gần thêm năm xăng-ti-mét… Mũi thương sắc nhọn… dường như đâm vào cơ thể Trần Xuân Độ… làm quần áo rách toạc!
Gân xanh trên cánh tay Trần Xuân Độ nổi lên… cơ bắp cuồn cuộn nổi lên điên cuồng vào lúc này! Mặt đất dưới chân anh… đã nứt nẻ và sụp đổ!
Sau lưng… Nhị lang Dương Trường Không phóng thương ra, Ngân long thương phóng lên trời, lại lần nữa như muốn chém nát trời đất, chém tới kinh khủng! Thề phải bổ đôi Trần Xuân Độ thành hai khúc!
Trong khoảnh khắc này, ý giết chóc ghê gớm!
“Keng!” Đột nhiên! Trần Xuân Độ bỗng vung cánh tay phải lên… giống như móng rồng kinh khủng, bất ngờ bắt lấy Ngân long thương đang chém mạnh giữa không trung!
Trần Xuân Độ dùng hai tay nắm chặt vũ khí thương của hai vị hào kiệt nhà họ Dương, cơ bắp trên hai cánh tay anh căng phồng lên mãnh liệt… như ác ma!
Hai hào kiệt nhà họ Dương đưa mắt nhìn nhau, hai trường thương lập tức bùng lên lực lượng kinh hoàng! Cưỡng chế đâm thẳng vào Trần Xuân Độ!
Sức mạnh trường thương trong tích tắc truyền đến kinh hoàng, hai tay Trần Xuân Độ nắm chắc hai cây thương, bàn tay cọ xát kịch liệt với cán thương… phát ra tiếng kêu keng két!
Chỉ cần Trần Xuân Độ buông tay… hai ngọn thương đó… sẽ lập tức xuyên qua người anh…!
Thân thể Trần Xuân Độ bị sức mạnh to lớn dồn ép lùi lại từng bước…! Mỗi bước lùi lại… trên mặt đất lại hiện lên một cái hố sâu lõm xuống!
Cuối cùng, cánh tay Trần Xuân Độ run lên dữ dội… gân xanh đã nổi lên thành hình rồng rắn khủng khiếp… lan khắp trên cơ cánh tay! Thân thể anh cũng đột ngột dừng lại… Hai lực lượng đáng sợ… kinh hãi đối đầu nhau!
Không khí dường như đông lại vào khoảnh khắc này!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương, trong mắt Trần Xuân Độ… hiện ra hình ảnh máu xương và núi thây đáng sợ!