Chàng Rể Phế Vật

Chương 743




CHƯƠNG 743


Xe con từ từ dừng lại ở cửa khách sạn, Trần Xuân Độ một chân bước ra, hai tay đút vào túi quần, cũng không quay đầu lại mà rời đi, bóng lưng nhìn qua có một loại hiu quạnh và cô đơn không hiểu được.


“Sếp Lê, cần tôi đi gọi anh ta lại sao?” Tô Loan Loan nhìn về phía bóng lưng của Trần Xuân Độ, hỏi.


“Không cần, đi vào trước đi.” Lê Kim Huyên mím môi đỏ mọng, cho tới bây giờ dường như cô vẫn còn cảm nhận được đôi môi đỏ mọng bị Trần Xuân Độ mạnh mẽ hôn qua còn sót lại một chút độ ấm.


…… Đêm khuya, ven đường vắng vẻ, một người tài xế xe taxi dựa vào chỗ ngồi, buồn ngủ.


Đột nhiên, cửa xe kéo ra, có một người chui vào, tài xế tỉnh táo tinh thần ngay lập tức.


“Đi kinh thành, phủ nhà họ Lê.” Giọng nói của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, bình tĩnh tới cục điểm.


Tài xế xe taxi có chút kinh ngạc, nhắc nhở nói: “Người anh em… Cậu nói… Chính là nhà họ Lê ở Yên Kinh”


Trần Xuân Độ không nói gì, chỉ thong thả gật đầu.


Tài xế xe taxi xuyên qua kính chiếu hậu, thấy Trần Xuân Độ gật đầu… Trong lòng tài xế kinh ngạc càng sâu: “Người anh em… Lê phủ này. . . Cũng không phải là người thường có thể đi… Đó cũng không phải là địa điểm du lịch… Nhà họ Lê là gia tộc siêu cấp ở Yên Kinh, Đó không phải là chỗ người thường có thể tới gần…”


Trần Xuân Độ cũng không nói gì, trực tiếp ném một xấp tiền thật dày cho tài xế.


Chú tài xế cầm nhiều tiền như vậy mắt đều đỏ, cầm tiền người làm việc… Cũng lười quan tâm anh rốt cuộc đi làm gì… Một chân đạp lên chân ga, chạy như bay về phía phủ nhà họ Lê… Trần Xuân Độ ngồi ở trong xe, đôi mắt bình tĩnh nhìn ngoài cửa sổ xe… Cảnh đường phố thành thị nhanh chóng xẹt qua… Một cảnh quen thuộc kia… Giống như lại lần nữa từ sâu trong trí nhớ của anh như thủy triều trào ra…!


Dần dần, đôi mắt của anh ửng đỏ… Tơ máu dữ tợn đáng sợ che kín hai con ngươi của anh… Một cỗ sát khí lớn lao ở trong mắt anh từ từ dân lên!


Xe taxi một đường chạy về phía nhà họ Lê… Khoảng cách đang càng lúc càng gần.


“Này người anh em… Tôi phải nói rõ với cậu… Tôi nhiều nhất chỉ có thể đưa cậu đến ven đường bên ngoài nhà… Trong sân nhà họ Lê có bảo vệ canh gác… Loại xe taxi này của chúng tôi, cũng không cho đi vào.” Tài xế nhắc nhở.


Trần Xuân Độ không để ý tới tài xế, bình tĩnh ngồi ở trong xe. Anh lấy ra một miếng vải đen bọc cái gì đó từ trong túi hành lý mà mình mang theo bên người.


Từng tầng vải đen bao bọc được mở ra, bên trong… Một cái mặt nạ dữ tợn lọt vào tầm mắt!


Biểu tình trên mặt nạ quỷ dị, không phân rõ là khóc hay là cười, mặt nạ tựa cười như không khiến cho người ta lạnh cả sống lưng!


Ngay khoảnh khắc mặt nạ này xuất hiện, trong xe taxi giống như bị một cỗ máu tanh tràn ngập!


Trần Xuân Độ từ từ cầm lấy mặt nạ, một cỗ lạnh lẽo uy nghiêm đáng sợ dần dần tản ra bốn phía… Phía trên… Vẫn còn sót lại một một chút mùi máu tanh… Anh cầm mặt nạ từ từ đeo vào trên mặt… Mặt nạ dữ tợn che đậy dung mạo của anh! Mặt nạ Long Vương… Trần Xuân Độ đã rất lâu rồi chưa đeo qua nó… Mỗi khi mặt nạ này xuất hiện trên thế gian, chắc chắn sẽ gây ra một hồi tranh đấu khát máu!


Trên chiến trường nước ngoài có lưu truyền một truyền thuyết đáng sợ… Long Vương có hai mặt… Một mặt, lạnh như băng… Một mặt, sát phạt ngập trời! Khi Long Vương mang mặt nạ dữ tợn kia là lúc… Đó là khi máu tươi nhiễm đỏ cả một đường phố dài!


Trong xe taxi, khi nhìn thấy cảnh tượng này của hành khách… Tài xế xe taxi ngay lập tức hoảng sợ… Suýt chút nữa bị mặt nạ khủng bố này dọa cho chết khiếp!


Xe taxi dừng một cái ở trên đường dài.


“Người anh em… Tới… Tới rồi…” Lái xe có chút sợ hãi run rẩy nói.


Trần Xuân Độ mang theo mặt nạ Long Vương, từ từ bước ra xe taxi!


Mặt nạ Long Vương dữ tợn che giấu tất cả dung mạo của anh… Một cỗ lạnh lẽo khủng bố đột nhiên giống như sóng biển không dừng được mãnh liệt trào ra! Anh đứng ở chỗ đó, giống như tử thần đến từ địa ngục!


Trên đường dài, một đám đông người đi đường nhìn thấy người đàn ông mang theo chiếc mặt nạ dữ tợn này… Tất cả người đi đường đều hoảng sợ né tránh… Người đàn ông đeo mặt nạ dữ tợn này tản ra một cỗ khí chất đáng sợ, khiến người ta cơ bản không dám tới gần!


Trần Xuân Độ mang mặng nạ, từng bước đi về phía sân nhà họ Lê! Yên Kinh này, Mỗi tấc đất của thành phố này… Anh đều rất quen thuộc!


Cách nhà họ Lê vài trăm mét, xây dựng một trạm bảo vệ. Hai tên bảo vệ mặc đồng phục đứng trước trạm, bảo vệ an toàn trật tự.


Nhưng vào lúc này, đối diện ngã tư đường… Một người đàn ông đeo mặt nạ răng nanh dữ tợn đang hướng tới bên này từng bước đi tới… Giống như mang theo hơi thở lạnh như băng đáng sợ!