Chàng Rể Phế Vật

Chương 697




CHƯƠNG 697


Sức mạnh ẩn chứa trong con dao đó thực sự quá đáng sợ, khiến “người khổng lồ” liên tục lùi lại vài bước!


“Phụt!” Con dao găm lướt qua mặt “người khổng lồ”, đằng đằng sát khí! Khoảnh khắc này, “người khổng lồ” dường như đã nhìn thấy cái chết!


Con dao găm mảnh như cánh ve sầu nhẹ nhàng bay về tay Tô Loan Loan, cô ta nhìn “người khổng lồ”


với vẻ mặt trào phúng: “Thế nào? Anh nghĩ chỉ mình anh giỏi à?”


“Người khổng lồ” tái mặt, trán đổ mồ hôi lạnh! Nhát dao vừa rồi của cô quá nhanh, nhanh đến mức hắn không phản ứng kịp!


“Tiếp không?” Tô Loan Loan nhìn hắn với vẻ khiêu khích.


Vẻ mặt “người khổng lồ” trở nên lạnh lẽo: “Tìm chết!”


Thân pháp hắn loé lên, lao thẳng tới! Con dao găm trong tay hắn biến thành sát phạt dữ dội và đáng sợ, như muốn chém hết mọi thứ!


“Keng!” Con dao găm trong tay Tô Loan Loan nhẹ nhàng đỡ lấy, chặn lại đòn tấn công cực mạnh của “người khổng lồ”!


Toàn thân “người khổng lồ” bị một luồng sức mạnh làm cho lùi lại, liên tục lùi về sau mấy bước mới đứng vững!


“Người khổng lồ” nhìn chằm chằm con dao trong tay Tô Loan Loan: “Con dao của cô là dao gì đấy?”


Tô Loan Loan hờ hững giải thích: “Trọng điểm không phải ở dao.”


Ánh mắt “người khổng lồ” chợt lạnh, người hắn lại loé lên, nhanh như chớp! Con dao găm hai thước đâm về phía Tô Loan Loan! Không trung bị xé rách đột nhiên có tiếng ù khẽ, âm thanh còn chưa tới, ánh sáng lạnh lẽo đã tới trước!


Vào lúc con dao găm cách Tô Loan Loan rất gần, “người khổng lồ” vung cánh tay, con dao găm trên không trung mang theo sát ý mãnh liệt lập tức đâm tới!


Sát khí ngút trời, không thể chạy trốn!


“Keng!” Âm thanh va chạm của kim loại vang lên!


Hai con dao găm đâm mạnh vào nhau, lưỡi dao xẹt qua, tia lửa chói loà bắn tung toé trong không khí!


Sắc mặt “người khổng lồ” trở nên lạnh lẽo, dữ tợn, sát khí tràn ngập! Hắn ta xoay lại lần nữa, con dao găm hai thước lao thẳng tới, một chiêu chí mạng!


Tô Loan Loan vung dao găm của mình lên, con dao rơi xuống như thiên thạch, biến thành từng đường chém giết dữ dội trong không trung, gầm thét lao về phía “người khổng lồ”!


Sắc mặt “người khổng lồ” đột ngột thay đổi, cấp tốc rút dao găm ra chắn trước ngực!


“Keng keng keng!” Vô số sát khí lập tức đánh vào con dao hai thước!


“người khổng lồ” lùi lại liên tục, không thể chịu nổi sát phạt dữ dội mãnh liệt này.


Một lát sau, sát khí tan biến, “người khổng lồ” vẫn không ngừng lùi về phía sau, bị một sức mạnh cường hãn phản kíhch, hộc máu tại chỗ!


Trong nhà họ Lê, Lê Thần Vũ nhìn thấy tất cả cảnh tượng vừa rồi trợn trừng mắt, sợ hãi hoá đá… “Người khổng lồ” … bị đối phương tấn công đến mức hộc máu? Sao… Sao có thể?


Đây là vũ khí sinh học mạnh nhất của chiến phòng Yên Kinh rồi!


Vẻ mặt “người khổng lồ” sợ hãi, hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm bóng dáng quyến rũ cách đó không xa… Đây là đối thủ lớn hắn chưa từng gặp phải!


“Rốt cuộc cô là ai? Báo tên đi!” Giọng “người khổng lồ” lạnh lùng chưa từng có.


Vẻ mặt Tô Loan Loan lãnh đạm: “Anh không xứng được biết tên tôi!”


“Phải thừa nhận rằng cô rất mạnh!” “Người khổng lồ” chầm chậm lau đi vết máu bên khoé miệng, trên mặt lộ ra tia kiêu ngạo mà lạnh lùng: “Cô xứng đáng được tôi nghiêm túc đối chiến!”


Nếu vừa rồi “người khổng lồ” còn giữ lại chiêu dự phòng thì lúc này hắn đã không còn chiêu nào nữa!


“Tôi thực hiện nhiệm vụ bao nhiêu năm nay, cô là đối thủ duy nhất đáng để tôi nghiêm túc đối chiến. Cô sắp chết rồi đấy!” Giọng “người khổng lồ” chợt lạnh đi, mang theo sát khí dày đặc khiến hư không rung lên!


“Ồ? Nữa hả?” Tô Loan Loan nở nụ cười mỉa mai: “Anh nhìn con dao trong tay anh đi, nó còn chịu được sao?”


Lúc này, con dao găm trong tay “người khổng lồ” đã thủng lỗ chỗ, toàn thân con dao đã nóng lên!


Sắc mặt “người khổng lồ” lạnh đi: “Dao của tôi đủ để giết cô!”


“Ha ha!” Trần Xuân Độ đứng ở cửa khách sạn đột nhiên bật cười: “Ha ha ha… Đại ca à… dao của anh đã thủng lỗ chỗ thế kia rồi, anh còn màulàm cái gì nữa?”