Chàng Rể Phế Vật

Chương 696




CHƯƠNG 696


Đây hoàn toàn là hành hạ đến chết! Ăn hiếp đơn phương !


Đột nhiên, đôi mắt đẹp của Tô Loan Loan trở nên nghiêm nghị!


“Vút!” Một ánh sáng lạnh lẽo sắc bén bắn ra, không khí run lên, sát khí lan tràn!


Tô Loan Loan nhẹ nhàng nhón chân, cơ thể nhẹ nhàng bay lên không trung, một cú lộn nhào tuyệt đẹp tránh được nhát dao chí mạng này!


Đó là một con dao găm dài hai thước, lưỡi dao sắc như gương, sát khí dày đặc! Chủ nhân của con dao găm – “người khổng lồ” đứng tại chỗ, vẻ mặt lạnh lùng như cỗ máy chiến đấu không có bất kỳ cảm xúc nào!


“Tránh được nhát dao này của tôi, đáng để cô tự hào.” Giọng người đàn ông rất lạnh giống như âm thanh đến từ địa ngục, mang theo tia lạnh thấu xương!


Tô Loan Loan hừ lạnh rồi nhàn nhạt đáp lại: “Thật đáng xấu hổ khi nói ra câu này!”


Đôi mắt người đàn ông nheo lại, tia hoảng sợ bắn ra cùng sát ý!


“Vù!” Dao găm quân đội dài hai thước lại bay ra, vạch ngang một đường trong không trung!


Tô Loan Loan thoắt ẩn thoắt hiện, nháy mắt né được lưỡi dao ấy.


Con dao găm đâm vào mục tiêu trên không, xoay nhẹ theo quỹ đạo giữa không trung rồi bay ngược về tay người đàn ông.


“Thú vị đấy.” Khoé miệng người đàn ông hơi nhếch lên, đó là nụ cười lạnh lùng và kiêu ngạo.


“Hôm nay cô chết chắc!” Giọng người đàn ông lạnh như băng, mang theo vẻ kiêu ngạo chưa từng có.


Hắn vốn là người xuất sắc ở chiến phòng Yên Kinh, qua cải tạo của kỹ thuật công nghệ mới nhất ở chiến phòng, hắn càng trở nên mạnh mẽ, có thể nói là bất khả chiến bại!


Một tia rét lạnh hiện lên trên mặt “người khổng lồ”: “Cô chỉ cần biết cô sắp chết dưới dao của tôi rồi là được.”


Nghe thấy lời nói ngông cuồng kiêu ngạo của hắn, cuối cùng Trần Xuân Độ cũng không nghe nổi nữa: “Mẹ kiếp… Người anh em, đánh nhau thôi mà anh nói lắm thế, bốc phét làm cái mẹ gì? Không mệt à?”


Ánh mắt của “người khổng lồ” như mang theo sấm sét! Con dao găm trên tay cắt ngang hư không, bắn về phía Trần Xuân Độ!


“Keng” Một âm thanh va chạm mạnh vang lên!


Ngay khi con dao găm chuẩn bị cứa vào cổ Trần Xuân Độ thì đột nhiên anh nghiêng đầu, con dao lập tức cắm vào tường!


Con dao găm đâm mạnh vào tường, bị một lực phản rất lớn bắn ngược lại!


Con dao găm bay trở lại bàn tay “người khổng lồ”, mắt hắn ta nheo lại, mang theo vẻ không dám tin! Con dao của hắn được làm bằng hợp kim sắc bén, cực kỳ cứng, cắt sắt như cắt bùng, tốc độ nhanh gấp đôi dao găm bình thường, không ngờ Trần Xuân Độ lại né được!


Người đàn ông này có lai lịch gì?


“Ya!” Khi “người khổng lồ” còn đang suy nghĩ thì Tô Loan Loan đã giơ dao găm lên, đâm về phía hắn! Tốc độ nhanh đến mức chính bản thân Tô Loan Loan cũng không ngờ mình có thể bộc phát ra tốc độ kinh hoàng đến vậy!


Thật ra nếu là trước đây Tô Loan Loan thực sự không làm được. Lúc đó Tô Loan Loan đột nhiên nhớ ra, hai ông thuốc đó đã khiến thể chất của cô tăng lên rất nhiều, nếu không có hai ống thuốc Trần Xuân Độ đưa thì cô cũng không mạnh được nhường này!


“Người khổng lồ” chầm chậm thu hồi ánh mắt: “Thôi, giải quyết cô trước đã.”


Tô Loan Loan hừ lạnh: “Chỉ một mình anh?”


“Vút!” Một tia sáng lạnh lẽo loé lên, hai con dao găm nhanh chóng vút qua hư không, dường như mang theo sấm sét!


Tô Loan Loan đứng đó, thậm chí còn không thèm tránh!


Vào lúc ánh sáng lạnh lẽo kia vụt tới, cuối cùng Tô Loan Loan cũng cử động! Con dao găm trong tay cô đột nhiên vung lên, sau đó được Tô Loan Loan thay đổi phương hướng!


Tô Loan Loan đã giải quyết được sát khí mãnh liệt kia!


Con ngươi “người khổng lồ” co tụt lại, con dao mang theo sát ý ác liệt của hắn… bị cô dễ dàng hoá giải?


“Được chưa? Đến tôi rồi.” Trong mắt Tô Loan Loan loé lên sát khí, cổ tay cô cử động, con dao găm trong tay nhanh chóng bắn ra!


“Vút!”


“Người khổng lồ” đưa tay bắt lấy con dao, đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi, cấp tốc lùi lại!