Chàng Rể Phế Vật

Chương 631: Nữ Thần Quan Tâm Long Vương






Trần Xuân Độ đốt một điếu thuốc, anh nhìn chằm chằm vào anh ta với vẻ hứng thú: “Anh là ai?”
“Liệp Ưng.

” Anh ta chậm rãi nói biệt hiệu của mình ra, bầu không khí khắp bốn phía càng lạnh lẽo đầy áp lực hơn nữa!
Ánh mắt Trần Xuân Độ có hơi cứng lại… Anh mơ hồ có thể ngửi được một tia bất an trong không khí.

“Anh có mục đích gì?” Trần Xuân Độ nhàn nhạt hỏi.

"Giết anh.

" Giọng nói của Liệp Ưng vô cùng bình tĩnh, nhưng lại giống như âm thanh đáng sợ phát ra từ trong địa ngục, khiến cho người ta phải chấn động.


Trần Xuân Độ cứ nhìn chằm chằm anh ta như vậy, một lúc lâu sau, Trần Xuân Độ bật cười.

“Anh cảm thấy, anh có cái bản lĩnh đó sao?” Giọng nói Trần Xuân Độ vô cùng lạnh nhạt, dường như không hề đặt anh ta vào trong mắt.

“Chết đi!” Thân thể Liệp Ưng đột nhiên vọt lên! Mặt đất dưới chân hắn rạn nứt trong nháy mắt!
Thời gian 0.

1 giây! Bỗng nhiên vượt qua khoảng mười mét mà mạnh mẽ bổ nhào đến trước mặt Trần Xuân Độ! Anh ta vung một quyền ra, sức mạnh vô cùng vô tận!
Liệp Ưng - Chim ưng hung mãnh nhanh nhất và tàn nhẫn nhất trên thế giới! Liệp Ưng vừa ra trận, máu nhuộm cả chiến trường!
Một quyền của Liệp Ưng đánh đến, sức lực đáng sợ làm cả không khí chấn động, đột nhiên vang lên tiếng ầm vang!
Nhưng trong chợp nhoáng này! Trần Xuân Độ ở trước mặt hắn đột nhiên… biến mất! Không… là hóa thành một tàn ảnh!
Thân thể của Trần Xuân Độ còn nhanh hơn cả Liệp Ưng! Dưới chân thoáng chốc lóe lên, thân thể lướt qua tựa như tia chớp, chỉ còn lại một hình bóng của tàn ảnh!
Một quyền của Liệp Ưng đánh vào tàn ảnh của Trần Xuân Độ! Trong nháy mắt, tàn ảnh biến mất!
Trong chớp mắt này, ánh mắt của Liệp Ưng cứng lại! Tốc độ của đối phương đã vượt quá dự liệu của anh ta rồi!
Thân hình của Liệp Ưng bỗng nhiên lóe lên, hắn lao về phía Trần Xuân Độ một lần nữa tựa như một con chim ưng đang săn bắt, đó là sát khí kinh khủng của Liệp Ưng! Ánh mắt của anh ta đáng sợ tựa như một con mãnh thú, đây… là một một vòng, bước chân bên dưới mạnh mẽ lui lại! Thân anh lại tránh đi một lần nữa!
“Vèo!” Một Xuân Độ né tránh trong giây lát!
“Ầm!” Đôi chân dài của Liệp Ưng quét tới, ý sát phạt kinh khủng ngất trời!
Thân thể của Trần Xuân Độ lại lóe lên một lần nữa tựa như một bóng hình mà tránh đi!
Chỉ ngắn ngủi một giây đồng hồ, Liệp Ưng đã đánh ra mấy chiêu sát phạt đầy đáng sợ! Chiêu nào cũng trí mạng! Kinh khủng ngập trời!
Nhưng thân thể của Trần Xuân Độ cứ tựa như mị ảnh một chút nào!
Trên mặt đất đã nứt toác một mảnh! Liệp Ưng dẫm bước chân lên trên đó, lớp bê tông xi măng kia vốn không thể chịu nổi một đòn với lực đạo đầy đáng sợ như vậy được, mặt đất trực tiếp sụp đổ một mảnh!
Bên trong lớp bụi đất bay mịt mờ, thân pháp của hai người bùng lên! Không khí không ngừng vang lên tiếng động ầm vang!
Bốn phía, ánh mắt của đám bảo vệ đều gần như ngưng lại! Đây… Là trận chiến đấu đáng sợ nhất mà bọn họ từng thấy trong đời này! Đây… Đây vốn dĩ đã vượt qua tất cả sức mạnh cực hạn của con người rồi! Trận chiến đấu cỡ này đã hoàn toàn làm cho năng lực chịu đựng trong lòng bọn họ chấn kinh! Mà tình hình lúc này, dường như cũng không hề lạc quan! Dưới đòn sát phạt ngập trời đầy kinh khủng tránh, giống như hoàn toàn không có sức đánh trả lại vậy!
Trong xe Maybach, gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trắng bệch một mảnh, cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng.


“Tô Loan Loan… Anh ấy có gặp nguy hiểm gì không…?” Giờ phút này, Lê Kim Huyên rất lo lắng! Trái tim của cô đã treo lên đến cổ họng rồi! Cô chưa bao giờ khẩn trương và lo lắng như hôm nay! Càng chưa từng lo nói gì, đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp của cô ấy nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ xe… Trung tâm của trận chiến kia, thân hình hai người đang bùng lên không ngừng, chấn động đến đáng sợ!
Cùng lúc đó, trên bầu trời cách mặt đất mấy vạn thước Anh! Một chiếc máy bay tư nhân đang không ngừng lượn vòng cách căn biệt thự mấy cây số!
Trong máy bay, một hiệu ứng tổng hợp có độ nét cao đang được hiển thị trên màn hình! Phi hành đoàn của đội máy bay đang nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu trên màn hình! Đây là trận chiến ở bên dưới đang phát sóng trực tiếp!!

Vương Vô Địch cứ bình tĩnh ngồi trong phòng tổng thống như vậy, lúc này, anh ta… Vô cùng bình tĩnh mà lạnh nhạt.

Ánh mắt của anh ta đang nhìn chăm chú vào màn hình TV ở trước mặt.

Trên màn hình… Trận chiến đấu kinh khủng ở sân vườn của nhà họ Lê đang được phát sóng trực tiếp!
Anh ta siết chặt hai nắm đấm lại, ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Trần Xuân Độ trên màn hình, ánh mắt đó chứa đựng sát khí lạnh như băng đến cực độ! Tối nay, Trần Xuân Độ, nhất định phải chết!
Bên ngoài biệt thự nhà họ Lê, bụi đất bay tứ tung! Công kích không ngừng ập tới!
Thân hình Liệp Ưng tựa như một con chim ưng nhanh như tia chớp! Mỗi một chiêu đều mang theo sát ý khủng bố!
Nhưng tốc độ của Trần Xuân Độ lại nhanh hơn anh ta! Anh luôn có thể nhanh hơn một chớp, trong chớp mắt là đã tránh né được đòn sát phạt của đối phương! Đây quả thật là một trận chiến có một không hai!
Đôi mắt của Liệp Ưng cứng lại, hai nắm đấm đáng sợ tấn công tới, thân hình anh ta phóng vọt với tốc độ càng nhanh hơn! Căn bản không để cho Trần Xuân Độ có cơ hội tránh né! Lần này, có tránh cũng không thể tránh được!
“Ầm!” Hai nắm đấm của Liệp Ưng đánh lên trên ngực của Trần Xuân Độ một cách hung ác!
Cả người Trần Xuân Độ trực tiếp bị đánh bay ra ngoài!
“Ầm!” Trần Xuân Độ đập mạnh lên trên vách tường cách đó mấy chục mét, vách tường dày kia sụp đổ trong nháy mắt! Cả người anh cũng bị đống đổ nát đầy đá vụn cản lại, vô cùng bừa bộn!
Trần Xuân Độ phủi đá vụn trên người mình xuống, anh chậm rãi bò từ trên mặt đất lên… Nhưng vừa mới đứng dậy thì một nắm đấm đã ập đến trong nháy mắt!
“Ầm!” Một quyền hung hăng đánh lên trên mặt của Trần Xuân Độ! Đòn tấn công với lực đạo to lớn khiến cả khuôn mặt của Trần Xuân Độ cũng méo mó! Cả người anh bị một quyền này đánh bay ra ngoài!
Trần Xuân Độ còn chưa phản ứng lại thì bóng dáng đáng sợ của Liệp Ưng lại nhào đến một lần nữa!
“Ầm!” Một cước của Liệp Ưng tựa như sắt thép đánh tới, lực đạo chấn động cả bầu trời!
Cả người Trần Xuân Độ đều bị dẫm cho lún vào bên trong mặt đất, lớp bê tông dưới người anh cũng rạn nứt rồi sụp đổ một mảnh, bụi đất bay mù mịt tứ tung!
“Trần Xuân Độ…” Ở nơi xa, trong xe Maybach, gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trắng bệch! Lúc này, cô có một nỗi lo lắng dữ dội trước nay chưa từng có!
Lê Kim Huyên cũng không rõ vì sao cái người này lại dám lao ra nữa!

Bây giờ anh thế nào rồi! Anh làm như thế là đang chịu chết đó!
“Tô Loan Loan… Cô đi cứu anh ấy đi… Cô mau đi cứu anh ấy đi, cô lợi hại như vậy mà! Mau đi xem anh ấy thế nào rồi!” Sắc mặt Lê Kim Huyên trắng bệch một mảnh, cô cầm lấy tay Tô Loan Loan thật chặt, vô cùng nóng ruột mà cầu xin cô ấy.

Tô Loan Loan nhìn lướt qua cô, dường như trong mắt cô ấy có cảm xúc phức tạp đang lưu chuyển.

“Lê tổng, anh ta không có việc gì đâu.

” Tô Loan Loan nói.

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên tràn đầy kinh hoảng và lo lắng, trong mắt cô mơ hồ có sương mù dâng lên, cô lớn tiếng kêu lên: “Sao lại không có chuyện gì được chứ, chắc chắn người kia là thích khách, bây giờ anh ấy đang rất nguy hiểm!”
Đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp của Tô Loan Loan tràn đầy phức tạp… Giờ phút này, dường như cuối cùng cô ấy cũng đã biết sao Long Vương lại quan tâm Lê Kim Huyên như thế nào… Người phụ nữ này, bề ngoài lạnh lẽo như sương… Thế nhưng trong lòng… Cô lại quan tâm Long Vương hơn bất cứ ai khác… Lê Kim Huyên… Vẫn luôn che giấu cảm xúc của mình… Ẩn giấu sâu như thế.

Tô Loan Loan giữ tay cô lại rồi thấp giọng mà nói: “Cô yên tâm đi, chắc chắn Trần Xuân Độ sẽ không có chuyện gì đâu, tôi có thể bảo đảm với cô…”
“Sao lại có thể không có việc gì được chứ!” Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trắng bệch, trong đôi mắt đẹp cũng càng đẫm sương mờ, cô đã hoàn toàn lo lắng đến không thể kiểm soát cảm xúc của mình được nữa!
Giờ phút này, ngay cả Tô Loan Loan cũng có hơi xúc động… Lê Kim Huyên… Mà lại để ý Long Vương đến vậy sao? Chẳng lẽ, cô đã thật sự yêu anh rồi…?
Tô Loan Loan chần chừ hồi lâu rồi mới chậm rãi giải thích cho cô: “Chẳng qua bây giờ Trần Xuân Độ đang dò xét thực lực của đối phương thôi, cô yên tâm đi, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta cả.


Lê Kim Huyên hoàn toàn không tin Tô Loan Loan, "Cô không cứu! Thì tôi đi cứu anh ấy!" Lê Kim Huyên tìm kiếm trong xe, cuối cùng tìm thấy một khẩu súng Browning nhỏ được giấu trong toa xe.