Trần Xuân Độ vừa dứt lời, bầu không khí như đang rung chuyển.
Richard lại hộc ra một búng máu, trông cực kỳ thảm hại.
Cô thư kí xinh đẹp bên cạnh tái cả mặt, cảnh tượng này khiến cô ta vô cùng sợ hãi.
“Tao đã cảnh cáo chúng mày, cho chúng mày cơ hội, tại sao gia tộc Richard chúng mày không quý trọng chứ?” Trần Xuân Độ bước chậm lên trước, để lại một dấu chân rất sâu trên sàn gỗ lim ở trước mặt.
Richard run bần bật lùi lại: “Mày...!Mày đừng lại đây!”
Trần Xuân Độ tiến thêm một bước, nắm chặt lấy cổ áo Richard rồi nhấc bổng hắn ta lên.
“Gia tộc Richard, món nợ trước đây chúng mày đến nước C gây hấn tao còn chưa tính với chúng mày đâu, thế mà chúng mày còn dám chủ động tìm tới cửa?” Giọng Trần Xuân Độ lạnh như hầm băng: “Mày nghĩ nước C là nơi chúng mày có thể tuỳ ý xâm phạm sao?”
Giọng nói của anh rất hùng hồn, ngầm ẩn sức chấn động khiến Richard ù cả tai.
“Gia tộc Richard chúng tao có thoả thuận liên minh với thương hội ngân hàng thế giới, chúng tao có thân phận đặc biệt, nước C không được ra tay với tao...” Richard run rẩy nói như đang nắm giữ điểm yếu đầy uy hiếp.
“Không được ra tay?” Trần Xuân Độ đột nhiên ném hắn ta lên cao, sau đó bóp chặt lấy cổ hắn ta ngay khi hắn ta rơi xuống.
“Thế lực nước C không thể ra tay thì để tao tự ra tay!” Giọng Trần Xuân Độ vang như sấm, tràn đầy sát khí.
Lúc này Richard trợn tròn mắt trông rất sợ hãi, hắn ta như nhìn thấy được cái chết.
Phải, là hơi thở của cái chết, bầu không khí bất chợt trở nên lạnh lẽo.
Vào giây phút tử vong ập đến, Richard muốn đánh trả theo bản năng.
Hắn ta là thành viên đời thứ sáu của gia tộc Richard, mang trong mình dòng máu gia tộc thuần tuý và đã được đào tạo chuyên nghiệp bởi gia tộc.
Richard nhắm gậy chống đắt tiền trong tay thẳng vào Trần Xuân Độ, sau đó vặn chốt mở! Đây là gậy chống mang tính quyền lực và cao quý đặc thù của gia tộc hắn ta, nó được chế tạo và cải tiến rất công phu, nói cách khác đây là một món siêu vũ khí.
Dù đối phương có là ác ma hay thiên sứ, nó cũng có thể khiến đối phương biến thành tro bụi!
“Há!” Một ngọn lửa bắn ra từ trong gậy chống.
Đúng thế, đây là một món siêu vũ khí, thậm chí còn mạnh hơn cả súng.
Mắt Richard loé lên vẻ kích động dữ tợn, lần này Long Vương đáng sợ trong truyền thuyết sẽ chết trong tay hắn ta! Kể từ nay, hắn ta sẽ trở thành danh nhân thế giới, người đầu tiên giết được Long Vương, địa vị của hắn ta trong gia tộc sẽ lại tăng vọt!
“Keng!” Một tia sáng vụt qua, ngọn lửa kia lập tức bị nó chém thành bốn mảnh.
Đồng tử Richard bỗng co lại, công kích thất bại? Hắn ta lại nhắm gậy chống vào Trần Xuân Độ rồi vặn nút xoay.
“Vèo!” Một tia sáng đỏ bắn ra, tia hồng ngoại laser! Lần này nhất định phải giết được Long Vương, từ nay về sau hắn ta sẽ nổi tiếng, cái tên Richard sẽ vang dội khắp thế giới!
Nhưng trong giây tiếp theo, Richard hoàn toàn kinh hãi, mặt xám như tro tàn.
Trần Xuân Độ đột nhiên nắm lấy gậy chống, dùng sức bẻ ra.
“Rắc!” Chiếc gậy chống được làm bằng hợp kim có độ bền cao, có thể chịu lực nén mấy nghìn cân cứ thế đã bị bẻ gãy?
Richard mở to mắt hết cỡ, lòng hắn ta như đang gào thét.
Chiếc gậy chống này chính là siêu vũ khí của gia tộc, chỉ có vài chục chiếc được sản xuất hàng loạt, mỗi chiếc trị giá hàng trăm tỷ, một món vũ khí hàng trăm tỷ cứ thế đã bị bẻ gãy sao?
Trần Xuân Độ giơ tay lên, Richard cao một mét tám bị lập tức ném văng ra ngoài, va mạnh vào ghế sofa, chiếc ghế sofa da thật bị lún xuống.
Richard hộc máu, toàn thân run lẩy bẩy.
“Nếu gia tộc Richard không nghe theo lời khuyên của tao, vậy thì hãy chịu sự trừng phạt của tao đi...” Trần Xuân Độ nheo mắt lại, ngậm điếu thuốc lá trông rất tự tin.
Trong mắt người khác, Trần Xuân Độ không có khí chất mạnh mẽ gì cả, nhưng trong mắt Richard, anh như một vị thần chết giáng xuống, từng bước đến gần, từng luồng sát khí phóng ra ngập tràn trong không khí.
Đôi mắt đẹp của nữ thần tổng giám đốc Lê Kim Huyên đờ đẫn và phức tạp, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Trần Xuân Độ.
Anh của lúc này vô cùng xa lạ, xa lạ đến mức khiến người ta phải sợ hãi.
Cô thư kí xinh đẹp cũng sững sờ, hơi sợ hãi nhìn bóng lưng Trần Xuân Độ.
Cô ta bị sát ý lạnh băng của anh làm cho sợ hãi, cô ta chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của anh, thật đáng sợ!
“Mày...!Mày đừng qua đây!” Richard run bần bật, liên tục lùi lại, giờ đây hắn ta đâu còn phong độ quý ông mà chỉ còn lại hấp hối giãy giụa.
“Tao là thành viên đời thứ sáu của gia tộc Richard! Hôm nay tao theo lệnh của gia tộc đến đây, mày không thể động vào tao!” Richard run rẩy đe doạ, gia tộc là chỗ dựa lớn nhất cũng như công cụ bảo vệ tính mạng của hắn ta, lúc này hắn ta chỉ có thể lấy tên gia tộc ra làm lá chắn.
Gia tộc Richard, siêu thế gia lâu đời ở châu Âu, hắn ta tin rằng ngay cả Long Vương cũng phải suy đi nghĩ lại khi đứng dưới toà pháo đài cổ này!
Trần Xuân Độ đột nhiên biến mất, xông tới trước mặt Richard rồi đạp mạnh vào ngực hắn ta.
“Rắc!” Một âm thanh giòn giã vang lên, Richard như bị gãy mấy chiếc xương sườn, đau tới mức mặt mày trắng bệch, đầy dữ tợn.
“Thành viên của Richard thì sao?” Giọng Trần Xuân Độ cực kỳ lạnh lùng, anh nhìn chằm chằm Richard dưới chân mình.
Richard ho ra máu, người run dữ dội, hắn ta thật sự rất hoảng loạn, run lẩy bẩy vì ánh mắt đáng sợ của Trần Xuân Độ.
“Mày...!Mày thật sự muốn đối đầu với gia tộc Richard chúng tao sao? Việc này không tốt cho mày đâu...” Giọng Richard run rẩy, dường như chứa đựng sự xin tha: “Đây là kết cục khi cả hai cùng thiệt, có chuyện gì chúng ta có thể bàn kĩ lại...” Lúc này Richard đã hoàn toàn chịu thua, hắn ta bị thương khắp người, mặt sưng như đầu lợn, nhìn rất thê thảm.
Nghe vậy, đôi mắt đẹp của nữ thần Lê Kim Huyên khẽ nheo lại, cô bắt được một tin tức từ những lời của Richard, một tin tức rất quan trọng, tên điên Richard nói kết cục khi cả hai cùng thiệt là có ý gì? Nếu gia tộc Richard trong lời hắn ta thật sự là gia tộc siêu lớn, có sức ảnh hưởng không gì sánh được, thì đằng sau Trần Xuân Độ đại diện cho thứ gì mà có thể tranh đấu đến mức cả hai cùng thiệt với gia tộc Richard?
Rốt cuộc Trần Xuân Độ có thân phận gì?
Sau khi về thành phố T, Lê Kim Huyên đột nhiên nhớ tới tất cả những nghi vấn trước đây, cô nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt mờ mịt.
Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên đầy phức tạp, ngơ ngác nhìn bóng dáng Trần Xuân Độ.
Cô phát hiện mình ngày càng không hiểu người đàn ông bí ẩn này, rốt cuộc thế lực phía sau anh đại diện cho điều gì?
Trần Xuân Độ giẫm chân lên người Richard, thản nhiên châm một điếu thuốc.
“Đối đầu với Richard chúng mày? Ha...” Trần Xuân Độ cười rất thoải mái: “Tao chưa từng nghĩ tới việc đối đầu với chúng mày...”
Nghe vậy, nét mặt run rẩy của Richard khẽ thay đổi, hắn ta như thấy được một con đường sống: “Phải, giữa chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác.
Chỉ cần anh thả tôi ra, Richard nhất định sẽ không làm khó anh...”
“Ngại quá, tao cũng chưa từng nghĩ tới việc hợp tác với chúng mày...” Trần Xuân Độ cười sâu xa hơn.
Richard biến sắc, hỏi với giọng run nhè nhẹ: “Vậy thì anh...!có ý gì?”
Trần Xuân Độ phun ra một làn khói thuốc: “Tao chỉ đang nghĩ phải dùng cách nào để san bằng chúng mày....”
Vừa nghe thấy câu này, vẻ mặt của Richard thay đổi, trở nên vô cùng khó coi.
Hắn ta đột nhiên giơ tay lên..