Chàng Rể Phế Vật

Chương 568: Tiêu Diệt Sáu Người Liên Tiếp






Chín tên thích khách nhanh chóng xoay người rồi tập kích về phía sân sau của căn nhà!
Ánh mắt của Trần Xuân Độ bình tĩnh mà thâm thúy, bước chân anh bất chợt trở nên huyền ảo… giống như một ảo ảnh vô tận vậy!
“Vèo…!” Một thanh dao quân dụng phóng vụt về phía mi tâm của anh!
Thế nhưng một giây sau, thân thể của anh lóe lên giống như một bóng ma vậy, thanh dao quân dụng kia xẹt qua bên người anh trong chớp mắt...
“Vèo vèo vèo!” Vô số thanh dao quân dụng điên cuồng chém giết về phía Trần Xuân Độ… Nhưng mỗi một đao đều bị anh tránh được không chút tổn hại nào với bộ dạng thờ ơ…
Cơ thể Trần Xuân Độ cứ bình tĩnh như vậy mà đứng nguyên tại chỗ, vô cùng thâm thúy.
“Đây là cơ hội cuối cùng.” Sắc mặt của Trần Xuân Độ bình tĩnh, anh chậm rãi mà nói.
“Coong!” Trả lời anh… là một mũi đao quân dụng!
Dao quân dụng nhanh chóng bắn phụt tới, muốn dùng một đao này cắt đứt cần cổ của Trần Xuân Độ!
Dưới chân của Trần Xuân Độ giẫm nhẹ một cái, thân thể anh cứ như khinh công huyền ảo… nhẹ nhàng bay lướt về phía sau.
Trong màn đêm đen kịt lạnh lẽo… chín tên thích khách nhanh chóng tập kích đến!
Bọn họ, chính là tập đoàn sát thủ Ám Thạch… thích khách mạnh mẽ nhất! Tung hoành khắp Giang Nam, tương đương với sự chết chóc! Cả Hoa Đông không có một nhiệm vụ nào là bọn họ không hoàn thành được!

Ám Thạch vừa xuất kích, người nghe tin đã sợ mất mật!
Dao găm sắc bén mang theo sát khí mãnh liệt đáng sợ vô cùng vô tận xé rách hư không!
Bước chân của Trần Xuân Độ tựa như bóng ma vậy, anh dẫm nhẹ lên mặt đất một cái… thân thể trôi nổi lên.
Phảng phất như anh có thể cảm nhận được nước đi của sát thủ… thanh dao găm mang sát khí vô tận kia… tất cả đều bị anh tránh được hết…
“Long Vương, hôm nay anh chắc chắn phải chết.” Sắc mặt của chín tên thích khách đều hiện lên ý chết chóc, chín bóng dáng quét ngang rồi vây đánh về phía cơ thể của Trần Xuân Độ.
Chín thanh dao găm nhanh chóng xoay tròn, dọc theo chín góc rồi trong nháy mắt phong tỏa hết tất cả mọi đường lui của Trần Xuân Độ.
Sát khí đầy trời, kết cục phải giết chết!
Nhưng vào lúc này! Đột nhiên! Một luồng khí lạnh lẽo kịch liệt mà kinh khủng ùa tới trong khoảnh khắc!
Bất chợt, một tiếng rồng gầm lên quanh quẩn trong hư không!
Con ngươi của chín tên sát thủ đều co rụt lại… sắc mặt cũng bất chợt thay đổi kịch liệt!
Giờ khắc này...!Trước mắt họ...!Đột nhiên có một luồng ánh sáng màu đen nhanh như tia chớp xuất hiện!
Sắc mặt của Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! Nha sao?! Hay là??!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ mở bừng mắt ra! Trong ánh mắt anh...!tơ máu trải Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! tươi của máu!
Lúc này, Trần Xuân Độ trở nên vô cùng lạ lẫm… anh cầm thanh Long Nha trong tay, khí chất bất chợt thay đổi!
Sắc mặt của chín tên thích khách trở nên ngưng trọng, tất cả đều liếc mắt nhìn nhau!
“Giết!” Chín tên thích khách quát lớn lên một tiếng, thân thể nhanh chóng phóng vụt về phía Trần Xuân Độ một cách mãnh liệt! Tình thế thay đổi, bọn họ cần phải giết chết mục tiêu Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! mạnh mẽ đâm tới trước mặt Trần Xuân Độ: "Coong!" Đột nhiên! Trần Xuân Độ đưa tay ra, dùng tay không mà nắm lấy chặt lấy thanh dao quân dụng này!
Bàn tay của anh bị dao quân dụng sắc bén cắt rách, máu tươi tràn ra! Nhưng khóe miệng của anh lại giương lên một độ cong đầy máu tanh quỷ dị! Giờ khắc này Trần Xuân Độ giống như ma quỷ vậy!
“Cạch!” Trần Xuân Độ dùng sức bàn Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! vỡ nát!
Bàn tay anh mạnh mẽ siết chặt lại rồi đấm một quyền ra!
“Phụt…!” Một quyền này, giống như ác ma đang gào thét! Trong nháy mắt, một quyền này đã đấm xuyên qua phần đầu của thích khách!
Máu tanh bắn phụt tung tóe!
Trần Xuân Độ chậm rãi thu nắm đấm lại…
Phần đầu của tên thích khách kia trực tiếp bị đánh xuyên thủng… giữa mi tâm hiện ra một lỗ thủng hình nắm đấm to lớn mà Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! đổi kịch liệt! Sát khí cũng vặn vẹo!
“Kết trận!” Đám thích khách quát lớn lên một tiếng, tám bóng dáng đan xen vào nhau hình thành một cái sát trận vô cùng đáng sợ!

Sát trận vừa được tạo ra thì ám sát vạn linh hồn!
Trong đêm mưa tầm tã, tám bóng dáng nhanh chóng đánh tới… ánh đao vô tận chém nát cả hư không…! Tất cả đều nhắm vào tám tử huyệt trên cơ thể của Trần Xuân Độ mà đâm tới!
Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, trong mắt hằn tia máu đỏ… tản mát ra một cỗ hơi thở quỷ dị ngập trời! Anh, đang cười! Cười đến mức đáng sợ mà kỳ dị!
“Giết…!” Trần Xuân Độ quát lớn lên một tiếng! Tay phải của anh bỗng nhiên xoay tròn!
“Coong…!” Long Nha chấn động ầm ầm, giống như đang trả lời lại Trần Xuân Độ vậy!
“Phá!” Con ngươi của Trần Xuân Độ đỏ ngầu đầy dữ tợn, anh cầm chặt thanh dao găm trong tay rồi đâm ra một kiếm… rồi hóa thành hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm!
Ngàn vạn bóng kiếm thổi quét qua đêm tối: “Phụt phụt phụt…!” Bóng kiếm vô tận trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể của một tên sát thủ…! Vạn kiếm xuyên tim!
Cả cơ thể của tên sát thủ kia bị đâm thủng thành trăm ngàn lỗ… Trong nháy mắt, cơ thể đã trải ra vô số vết thương hình vết kiếm đâm xuyên qua! Sát thủ cúi đầu nhìn cơ thể của mình với vẻ không dám tin… Một giây sau, thi thể của gã ta đã chậm rãi mà ngã xuống mặt đất…
Một tên thích khách lan tràn sự chết chóc, dao quân dụng đâm tới một cách mãnh liệt… Nhưng đúng lúc này…! Đột nhiên, hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm gào thét kịch liệt rồi ùa tới!
“Vèo vèo vèo…!” Thân thể của thích khách… Trong nháy mắt đã chìm trong sự bao phủ và bị bóng kiếm vô tận cắn nuốt!
Trong chớp mắt, bóng kiếm tiêu tán.
Trần Xuân Độ cầm Long Nha trên tay mà đứng thẳng trong màn đêm.
Mà thân thể của tên sát thủ sau lưng anh lại chầm chậm tách rời ra… từng xác của bộ phận cơ thể rơi xuống đất… Cuối cùng, cơ thể của anh ta… hóa thành một đống bã vụn!
Dưới màn đêm, vẫn còn lại sáu tên thích khách mang vẻ mặt đầy kinh hãi và chấn động! Trong mắt bọn họ hiện lại sự sợ hãi tột độ!
“Kết trận! Giết chết trong một kích!” Đám thích khách hét lên đầy dữ tợn! Sáu bóng dáng lần lượt càn quét tới! Hôm nay, không phải ngươi chết thì là ta sống!
Con ngươi của Trần Xuân Độ đỏ ngầu, anh cầm Long Nha trong tay, thân thể mạnh mẽ mà dẫm ra một bước!
“Coong…!” Long Nha xé toạc cả hư không!
“Phụt phụt phụt…!” Một tên sát thủ trong không trung vốn không kịp tránh đi… anh ta trực tiếp bị ánh kiếm đầy trời xuyên thủng…!
Cơ thể của sát thủ tách rời ra thành từng khối… sau đó hóa thành một đống thịt nát trong nháy mắt… rồi rơi lên trên mặt đất….

Truyện Linh Dị
Trong màn đêm, kiêm mang lấp lóe! Hơi thở đầy máu tanh tuôn trào mãnh liệt…! Đây, chính là địa ngục nhân gian!
Trần Xuân Độ bùng phát ra thân pháp trong đêm tối… tựa như một bóng đen vậy!
“A… Chết đi cho ta!” Một tên sát thủ mang vẻ mặt dữ tợn nổi giận lên, anh ta xông tới rồi điên cuồng mà chém một đao vào phía sau lưng Trần Xuân Độ!

Con ngươi của Trần Xuân Độ đỏ ngầu, thân pháp của anh lóe lên rồi xoay người lại… hóa thành một hình bóng!
“Phụt!” Anh trực tiếp đấm một chưởng xuyên thấu qua lồng ngực bên trái của tên sát thủ…!
Trần Xuân Độ rút mạnh tay lại, trái tim của tên sát thủ kia… trực tiếp bị anh moi ra từ trong lồng ngực!
Trái tim đỏ au của tên sát thủ bị Trần Xuân Độ cầm trong lòng bàn tay… Trái tim vẫn còn đập rất có lực…
Con ngươi của tên sát thủ sợ hãi mà run lẩy bẩy… đó là vẻ kinh ngạc, không thể tin nổi!
“Tạm biệt.” Ánh mắt của Trần Xuân Độ đỏ ngầu, bàn tay anh bóp mạnh lại: “Phụt!” Trái tim của tên sát thủ kia bị bóp nát trong nháy mắt!
Thân thể của tên sát thủ kia ngã mạnh xuống mắt đất!
Toàn bộ mặt đất đều nhiễm một màu đỏ tươi… từng khối cặn của thi thể lộn xộn trên mặt đất… giống như lò mổ của Tu La vậy!
Sắc mặt của bốn tên sát thủ còn lại đều tái nhợt một mảnh, trong con ngươi kinh hãi tột độ!
Bọn họ là tổ sát thủ mạnh nhất của Ám Thạch! Mười người một tổ, chém giết hết tất cả vạn vật sống!
Nhưng giờ phút này… Vậy mà… Họ đã bị tiêu diệt sáu người liên tiếp trong nháy mắt?!
Bọn họ kinh hãi mà run lẩy bẩy, tràn đầy vẻ không dám tin! Đột nhiên, bọn họ tỉnh ngộ ra một điều…! Người trước mặt này… Không phải là Long Vương! Đây chính là ác ma Tu La! Là một sự tồn tại khủng bố mà bọn họ không cách nào chống cự lại được!
“Rút lui…!” Sắc mặt của bốn tên sát thủ tái nhợt đầy hoảng sợ, bọn họ lập tức cùng rút lui!
Cơ thể của bốn tên sát thủ rút lui trong màn đêm… Nhanh chóng chạy như tên bắn về phía bên ngoài căn nhà cũ!
Trần Xuân Độ đứng trong bóng đêm… con ngươi đỏ ngầu, ánh mắt của anh nhìn chòng chọc thẳng về phía bốn tên sát thủ đang chạy trốn kia…
“Địa ngục vô biên, sao lại có thể quay đầu lại được.

Diệt!” Đột nhiên, cơ thể của Trần Xuân Độ mạnh mẽ vọt lên trên không trung…!
Thủ pháp của anh nhanh như tia chớp của Tu La, nhanh chóng chớp nhoáng trong màn đêm…!.