Chàng Rể Phế Vật

Chương 488: Đại Quân Rút Lui






"Báo cáo, hỏa lực của ta không thể gây sát thương hiệu quả lên địch, không biết đối phương dùng gì để cản.

" Một vị tướng sĩ bước lên, báo cáo với ông lão.

"Không phải các cậu không biết mà là các cậu không tin, anh ta chỉ dùng một con dao găm đã đỡ được tất cả hỏa lực của ta!" Ông lão chậm rãi mở miệng, giọng thâm thúy ngưng trọng, nhưng giọng lại run lẩy bẩy!

"Một con dao găm! " Sắc mặt vị tướng sĩ thay đổi, trở nên vô cùng kinh hãi, anh ta khó mà tin được!
Hỏa lực của họ mạnh vậy, Long Vương lại dùng một con dao đã ngăn cản được, điều này sao có thể, ván quan tài của Newton sắp bật lên rồi! Cái này trái với Vật lý thông thường!
Tốc độ Long Vương rất nhanh, bọn họ không thể nào nghiên cứu!
"Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên của ta sắp bị phá.

" Lại có một vị tướng chạy tới trước mặt ông lão mở miệng, tình huống khẩn cấp!
"Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên đã bị phá!"
"Báo cáo, vòng phong tỏa thứ hai đã bị phá!"
"Báo cáo! "
Từng vị tướng sĩ tiến lên, bọn họ ai cũng sắc mặt khó coi, bởi vì bọn họ chẳng những không bắt Long Vương, ngược lại để Long Vương thoát dễ như chẻ tre!
Bọn họ đều là bộ đội tinh nhuệ, đều là lá bài chủ chốt của Yên Kinh, vô số tướng cao cấp nói đến họ đều khen ngợi, nhưng bọn họ không ngờ có một ngày, bọn họ gần ngàn binh mã, cũng không ngăn được một người!

Những tướng sĩ này đầu cũng không ngẩng lên được, chuyện này quá nhục, đây quả thực là làm nhục thẳng mặt, bọn họ đã từng đạt được nhiều vinh quang như vậy, giờ phút này đối mặt Long Vương lại như lũ yếu ớt vô dụng!
Các vị tướng nhìn bóng người phía xa lao tới tập kích bất ngờ, thần sắc xấu hổ, hận không được tìm một lỗ để chui vào!
Long Vương! Đây là thực lực của Long Vương, đánh đổ nhận thức của tất cả mọi người! Ban đầu cũng nhiều người không coi ra gì, cho rằng phía địch chỉ có một người, vận dụng gần ngàn quân, hơn nữa còn là đội ngũ tinh nhuệ, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng bây giờ thực tế đã vả họ một cái! Bọn họ cứ như vậy trơ mắt nhìn Long Vương chạy trốn!
"Vận dụng tất cả binh lực! Đuổi theo cho tôi! Để bộ đội thiết giáp dùng pháo, không giết chết, vậy thì nổ banh xác!" Ông lão ngắm nhìn xa xăm, chậm rãi mở miệng.

Trên đường, xe nhỏ của Trần Xuân Độ dưới sự truy đuổi của cả đội quân, tỏ ra vô cùng chật vật, nhưng mỗi lần trực thăng và xe tăng công kích, chiếc xe vẫn có thể tránh ở những góc cực tinh vi!
"Con mẹ nó, anh ta là lươn à!"
Trong một chiếc xe tăng dẫn đầu, một vị tướng không nhịn được tức miệng chửi to, bọn họ không thể nào nhắm trúng Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ lái xe thật sự quá lụa, khiến bọn họ vô tức giận!
"Nhiều người như vậy mà không thể giải quyết một mình cậu ta sao?" Ông lão lạnh giọng quát lên: "Không tiếc bất cứ giá nào, ai diệt được cậu ta, nhận ngay công lao đặc biệt!"
Há!

Ông lão vừa nói xong, nhất thời khiến vô số vị tướng sắc mặt phấn chấn!
Trong phút chốc, tiếng pháo càng dày đặc, Trần Xuân Độ ở giữa nhiều lần sút bị bắn trúng!
"Lấy loa phóng thanh đến cho tôi.

" Ông lão dặn.

Một cấp dưới cung kính mang loa phóng thanh tới, ông lão nhận lấy loa phóng thanh, hừ lạnh một tiếng, quát về phía chiếc xe nhỏ chạy thục mạng của Trần Xuân Độ: "Long Vương, cậu không trốn thoát được đâu, lập tức xuống xe, đưa tay chịu trói, nếu không tôi để cậu chết không toàn thây!"
Loa trong tay ông láo phóng đại giọng ông lên, rung động cả bầu trời đêm!.