Chàng Rể Phế Vật

Chương 462: Thực Lực Khủng Khiếp Của Song Tử Thần






Trên khán đài, sắc mặt của các khán giả thi nhau trở nên cổ quái, từng ánh mắt dừng trên người Trương Hàn Công, từng vẻ mặt của họ khó có thể diễn tả được.

Ai có thể ngờ, Song Tử Thần cũng có lúc kinh ngạc, hơn nữa còn xảy ra trước mặt một hạt giống, người mới.

"Trương Hàn Công, thú vị! " Trong khu khách quý, khán đài VIP, đứng sau lan can khán đài, khẽ lắc lư ly đế cao trong tay, rượu màu đỏ trong suốt như hồng ngọc nhẹ nhàng đong đưa, vẻ mặt Lê Thần Vũ trở nên hết sức trầm lắng, khiến người ta khó mà nhìn thấu.

Đôi mắt của Lê Thần Vũ mênh mông như biển sao, người bình thường gần như khó mà nhìn thẳng hai mắt anh ta, dưới sự bồi dưỡng của Lê Hồng, tâm tư của Lê Thần Vũ càng trở nên khó nắm bắt.

Ở trong quan trường, người như Lê Thần Vũ luôn có sức uy hiếp lớn nhất, Lê Hồng biết rõ điểm này, nên ông ta đang bồi dưỡng Lê Thần Vũ, mà anh ta càng ngày càng trở nên nguy hiểm.


"Cậu Lê, cần tôi làm gì không?" Một đàn em đi theo Lê Thần Vũ đã lâu, vô cùng hiểu chuyện lại gần, bình thường vào lúc này, cậu Lê đều có cách.

"Hãy điều tra lai lịch Trương Hàn Công này một chút, nếu là người bản địa thì không thể để anh ta tiếp tục sống sót… Tôi sẽ không để chướng ngại vật tồn tại trên đường tôi đi, lập tức hành động.

" Lê Thần Vũ chậm rãi mở miệng, giọng điệu u ám khiến người ta không khỏi run sợ.

"Vâng.

"
Tên đàn em lập tức rời đi, sau đó không lâu, điện thoại Lê Thần Vũ đột ngột vang lên.

Sau khi Lê Thần Vũ nghe máy, đầu điện thoại kia vang lên âm thanh của tên đàn em: "Cậu Lê, vừa mới liên hệ cơ sở dữ liệu, Trương Hàn Công này là người địa phương, là kẻ vô dụng, không có thế lực chống lưng! tôi đã sắp xếp tay bắn tỉa, chỉ chờ chỉ thị của cậu.

"
"Được, ra tay đi!" Lê Thần Vũ nhếch miệng lạnh lùng, anh ta tuyệt đối không cho phép có người ngăn cản con đường mình, nhất là đồ vô dụng không có thế lực chống lưng như Trương Hàn Công này, anh ta càng không cho phép.

Nếu tên vô dụng này mà cản trở bước tiến của anh ta thì sẽ là sỉ nhục của anh ta
Âm thanh Lê Thần Vũ lạnh lùng, không có chút tình cảm gì, sau khi anh ta ra lệnh, ở chỗ cao nhất của khán đài, lập tức xuất hiện một bóng dáng, sớm đã mang theo một súng bắn tỉa công phá, đầu ngắm khóa chặt mục tiêu là Trương Hàn Công.

Từ khi hạ lệnh đến khi ra tay chưa quá năm phút, mà hiệp hội đổ thạch hoàn toàn không biết việc này, dường như toàn bộ hiệp hội đổ thạch đã bị Lê Thần Vũ thâu tóm, anh ta chính là thần ở đây.


Lê Thần Vũ chậm rãi nhấp một ngụm Château - Lafite - Rothschild, mùi rượu nhàn nhạt tràn ngập mũi miệng của anh ta, anh ta từ từ quay người, trở về chỗ ngồi, dường như mọi việc không hề liên quan đến mình!
"Pằng!"
"Đã xảy ra chuyện gì?" Giám khảo Cảnh nhìn Trương Hàn Công ngã trên mặt đất, giờ đây mắt anh ta vẫn trợn trừng, đã không còn hơi thở, anh ta là chết không nhắm mắt, trên vạt áo còn dính máu tươi.

"Đã tắt thở rồi.

" Giọng điệu Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng trong đó lại mang theo phẫn nộ khó đè nén.

Sau khi nhìn thấy vũng máu dưới người Trương Hàn Công, mấy nhân viên công tác lật Trương Hàn Công lại, chỉ thấy phía sau lưng Trương Hàn Công có một miệng vết thương không nhỏ, sau khi nhìn thấy miệng vết thương kia và phương hướng Trương Hàn Công ngã xuống đất, Trần Xuân Độ đột ngột đứng dậy, nhìn về một hướng.

Ở hướng đó, tên sát thủ đã tháo xong súng, thu lại, Trần Xuân Độ chỉ nhìn thấy bóng lưng rời đi.

"Chết rồi?" Giám khảo Chu thầm run lên, các giám khảo còn lại không khỏi xôn xao.

Giết người ở Chung Cực Tam Đao chắc chắn là một sự kiện chấn động Yên Kinh.

Trên khán đài, Lê Thần Vũ nhìn Trương Hàn Công bị đoàn người vây lấy trên sàn thi đấu, nhếch miệng cười, quay đầu nói với một đàn em: "Đi báo tin cho cảnh sát Yên Kinh, bảo bọn họ đừng tham gia xử lý việc này, cứ nói tôi tiếp quản rồi.

"

"Vâng.

"
"Là ai làm?" Sắc mặt giám khảo Cảnh hơi tái nhợt, trên Chung Cực Tam Đao xảy ra tử vong, chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng không nhỏ, thậm chí nếu có người có ý xấu, rất có thể sẽ lợi dụng, hất nước bẩn lên người mình.

"Không biết.

" Các giám khảo còn lại hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều khó mà bình tĩnh được.

Trần Xuân Độ chợt nhìn về phía Lê Thần Vũ, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng mà người khác khó nhận ra.

"Nói không chừng là cậu ta làm, phản ứng của cậu ta nhanh hơn bất kỳ ai trong chúng ta, rất có thể cậu ta đã biết nội tình.

" Một vị giám khảo chợt nhìn về phía Trần Xuân Độ, chỉ trích anh.

.