Chàng Rể Phế Vật

Chương 442: Song Tử Thần!






Những địa điểm này, trước đây được sử dụng như những sòng bạc cấp thấp, nhưng giờ đây, chúng đã trở thành địa điểm thi đấu của Chung Cực Tam Đao.
Xung quanh sân thi đấu, nhân viên của hiệp hội đổ thạch mặc âu phục đen, đeo kính râm, đứng xung quanh, sắc mặt ai nấy đều hững hờ.

Những người này đều là bảo vệ được hiệp hội đổ thạch mời tới qua một số công ty bảo vệ, để giữ trật tự nơi này.
Bên ngoài sân thi đấu, từng người đi qua một loạt cổng an ninh tạm thời và bước vào khán phòng.
“Kiểm tra an ninh ở đây nghiêm ngặt như vậy sao?” Lê Kim Huyên nhìn một người trong số đó, sau khi kiểm tra phát hiện trên người có vật bị hạn chế thì trực tiếp tịch thu.

"Đương nhiên, bởi vì nơi này sắp trở thành tiêu điểm của cả nước C, những nhân vật lớn từ khắp nước C cách đó không xa lặn lội tới đây đều chờ ngày này, họ đều sẽ tập trung ở đây.

Vậy nên chúng tôi nhất định phải nghiêm ngặt đảm bảo an toàn ở đây...!Chỉ cần có người xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiệp hội đổ thạch của chúng tôi khó thoát khỏi trách nhiệm." Trương Bảo Thành gật đầu: "Chung Cực Tam Đao lần này, thậm chí còn lớn hơn cả Hội nghị thượng đỉnh của nước C trước đó, cho nên không thể để xảy ra chút sơ suất nào.

Thà giết nhầm một nghìn người, cũng không thể bỏ sót một người!"
Lê Kim Huyên trầm ngâm suy nghĩ, cô lập tức nghe ra được sự nghiêm nghị, trách nhiệm và áp lực nặng nề trong lời nói của Trương Bảo Thành.
Không lâu sau, khán phòng đã chật kín chỗ ngồi, chỉ còn khu khách VIP vẫn còn rất nhiều ghế trống.
Giờ phút này, cả khán phòng ồn ào náo nhiệt.

Nhưng có rất nhiều người, từ đầu đến cuối đều để mắt tới cổng an ninh, hồi lâu cũng không có dời đi.
Đột nhiên, bỗng dưng có một bóng dáng đột hiện ở cửa, nhất thời khiến ánh mắt của Lê Kim Huyên chợt ngưng lại!
"Hội trưởng thương hội thành phố T cũng tới..." Lê Kim Huyên cố ý hạ giọng, đôi mắt đẹp lóe lên tia sáng kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi.
Hiển hiên, nữ thần tổng giám đốc cũng không ngờ Hội trưởng thương hội ở thành phố T xa xôi, vậy mà cũng tới đây!
Hai mắt Trần Xuân Độ nheo lại, ánh mắt rơi vào khu khách VIP, anh liếc mắt đảo qua bóng người trong khu khách VIP, ánh mắt vô cùng thâm thúy.

“Không chỉ có Hội trưởng thương hội ở thành phố T, mà rất nhiều nhân vật lớn ở Yên Kinh cũng sẽ tới.” Trương Bảo Thành vừa dứt lời, đột nhiên, trong khán phòng cách đó không xa chợt vang lên tiếng reo hò cuồng nhiệt!
Trong khán phòng, rất nhiều người đứng lên, nhìn về phía dáng người nghiêm nghị được vệ sĩ bảo vệ ở cửa kiểm tra an ninh, reo lên: "Ngọc Thành Vọng! Chủ nhà họ Vương, trời ạ, không ngờ cả đời tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy Ngọc Thành Vọng!"
"Là một gia đình quý tộc trong giới đổ thạch, Ngọc Thành Vọng đã từng đạt được chức vô địch Chung Cực Tam Đao từ trước khi ngồi vào vị trí chủ nhà.

Chung Cực Tam Đao lần này, ông ta quả nhiên lại xuất hiện!"
"Ngọc Thành Vọng, ba của Ngọc Vinh Hiên, vốn là thiên tài hiếm thấy về đổ thạch, ông ta có thể giành chức vô địch, điều này rất bình thường." Có người nói.
"Không biết lần này Ngọc Thành Vọng còn có thể giành được chức vô địch hay không.

Dù sao thì lần này, có rất nhiều đối thủ cùng tranh giành chức vô địch Chung Cực Tam Đao, nên độ khó đã tăng lên rất nhiều so với trước đây."
Lê Kim Huyên hơi sửng sốt, cô liếc nhìn xung quanh, lúc này mới nhận ra không chỉ có Lê Thần Vũ cũng tới, mà họ hàng thân thích của nhà họ Lê đều tới và ngồi cách Lê Thần Vũ không xa.
Ngoại trừ Lê Hồng, người nhà họ Lê hầu như đều đến đông đủ.
Lê Kim Huyên nhìn họ hàng thân thích của Lê Thần Vũ, đôi mắt đẹp lóe sáng, sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Cơ thể yêu kiều của Lê Kim Huyên khẽ run lên, cô không có ấn tượng tốt với họ hàng thân thích của nhà họ Lê này!
Cô còn nhớ rõ, chính những người này khi đó đã cùng với thế hệ sau đã đuổi cô và ba mình ra khỏi nhà họ Lê!

Cô làm sao có thể quên được, ánh mắt khinh bỉ và xem thường của những người thân thích kia nhìn cô khi cô và ba mình bị nhà họ Lê đuổi ra khỏi cửa!
Sau khi đến Yên Kinh, cô vẫn luôn cố gắng không nhớ lại những ký ức đau buồn.

Cho tới giờ phút này, nhìn thấy những kẻ xấu xa đã đuổi mình ra khỏi dòng họ trước đây, Lê Kim Huyên có thể có sắc mặt tốt được sao?
Nữ thần tổng giám đốc cắn chặt đôi môi đỏ mọng, dường như sắp cắn nát da thịt.
Cô cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng sự tức giận và kích động trong đôi mắt đẹp đã phản bội cô.
Lê Kim Huyên trước giờ luôn là người có lý trí, nhưng có ngày lại trở nên bốc đồng như vậy, có thể tưởng tượng được rằng những người đó đã gây ra bao nhiêu tổn thương đến cho Lê Kim Huyên!
Móng tay của nữ thần tổng giám đốc cắm sâu vào da thịt, hai tay nắm chặt, thân thể run rẩy dữ dội vì kích động.
Cũng vào lúc này, đột nhiên, một đôi tay to dày và ấm áp nắm lấy đôi tay mảnh mai, trắng trẻo của nữ thần.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đông cứng, một giọng nói quen thuộc nhưng dịu dàng truyền vào tai cô..